Đồ án Tìm hiểu một số phương pháp phát hiện đối tượng đột nhập

MỤC LỤC

LỜI CẢM ƠN 1

MỞ ĐẦU 3

CHƯƠNG 1: TỔNG QUAN VỀ XỬ LÝ VIDEO 4

1.1. Giới thiệu 4

1.2. Các thuộc tính đặc trưng của video 5

1.3. Kỹ thuật trừ ảnh 6

1.3.1. Dựa vào so sánh điểm ảnh 7

1.3.2. Dựa vào khối 8

1.3.3. Dựa vào so sánh biểu đồ 9

1.3.4. Dựa vào phương pháp thống kê 12

CHƯƠNG 2: MỘT SỐ PHƯƠNG PHÁP PHÁT HIỆN CHUYỂN ĐỘNG TRONG VIDEO 13

2.1. Tổng quan phương pháp trừ nền 13

2.1.1. Giới thiệu 13

2.1.2. Giải thuật trừ nền. 13

2.2. Phát hiện đối tượng chuyển động dựa vào sự biến thiên cục bộ của véctơ kết cấu SP 14

2.2.1. Giới thiệu 14

2.2.2. Biểu diễn video với vectơ kết cấu SP 15

2.2.3. Phát hiện đối tượng chuyển động dựa trên biến thiên cục bộ 16

CHƯƠNG 3: THỬ NGHIỆM PHÁT HIỆN ĐỐI TƯỢNG ĐỘT NHẬP 19

3.1. Mô tả bài toán 19

3.2. Môi trường test 19

3.3. Một số giao diện 19

3.4. Đánh giá 21

KẾT LUẬN 23

TÀI LIỆU THAM KHẢO 24

 

 

doc24 trang | Chia sẻ: lynhelie | Lượt xem: 2110 | Lượt tải: 4download
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Đồ án Tìm hiểu một số phương pháp phát hiện đối tượng đột nhập, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
LỜI CẢM ƠN Sau thời gian thực tập và nghiên cứu tại trường ĐHDL Hải Phòng em đã hoàn thành việc tìm hiểu đề tài: Tìm hiểu một số phương pháp phát hiện đối tượng đột nhập, trong thời gian làm đồ án tốt nghiệp em đã nhận được sự giúp đỡ hết sức nhiệt tình của Th.s Ngô Trường Giang và cùng với sự nỗ lực của bản thân nên em đã hoàn thành đề tài được giao. Em xin chân thành cảm ơn sự giúp đỡ của các thầy cô khoa công nghệ thông tin, thầy giáo Th.s Ngô Trường Giang và toàn thể các bạn sinh viên khoa Công nghệ thông tin, trường Đại học Dân lập Hải Phòng cùng với gia đình đã ủng hộ giúp đỡ và tạo mọi điều kiện thuận lợi cho em trong suốt quá trình học tập và nghiên cứu để hoàn thành tốt đồ án tốt nghiệp này. Hải Phòng, tháng 07 năm 2007 Sinh viên Nguyễn Quỳnh Nga MỤC LỤC MỞ ĐẦU Ngày nay, sự phát triển của công nghệ thông tin đã xâm nhập vào hầu hết các mặt của đời sống xã hội với những ứng dụng rộng rãi hỗ trợ cho con người trên nhiều lĩnh vực, trong đó có lĩnh vực an toàn an ninh, chống xâm nhập.Việc đảm bảo an ninh là một vấn đề quan trọng và cần thiết (Vd : Trong các nút giao thông quan trọng, trong các siêu thị, trong các ngân hàng hay bảo tàng là những nơi mà vấn đề an ninh được đặt lên hàng đầu ). Có nhiều phương pháp nhằm đảm bảo an ninh sao cho đạt được hiệu quả cao, trong đó có phương pháp áp dụng các hệ thống camera để quan sát sự chuyển động của các đối tượng trong khu vực. Ngày nay với sự tiến bộ vượt bậc của khoa học, ta có thể xây dựng một hệ thống cảnh báo tự động phát hiện đối tượng đột nhập mà không cần con người phải trực tiếp theo dõi camera, điều này giúp cho con người giảm thiểu được thời gian và sức lực đồng thời vẫn cho một kết quả chính xác. Với bài toán phát hiện đối tượng đột nhập có 2 hướng tiếp cận để giải quyết đó là: dựa vào phần cứng và dựa vào các kĩ thuật xử lý ảnh. Trong đồ án tốt nghiệp này em xin trình bày một số phương pháp phát hiện đối tượng chuyển động trong đoạn video dựa vào các kĩ thuật xử lí ảnh. Cấu trúc của bài khóa luận gồm phần mở đầu, phần kết luận, phần phụ lục và 3 chương với nội dung: Chương 1: Trình bày tổng quan về video và các kĩ thuật trừ ảnh . Chương 2: Một số phương pháp phát hiện chuyển động trong video. Chương 3: Thử nghiệm phát hiện đối tượng đột nhập. TỔNG QUAN VỀ XỬ LÝ VIDEO Giới thiệu Video là tập hợp các khung hình được đặt liên tiếp nhau, mỗi khung hình là một ảnh số. Cấu trúc phân đoạn của video Frame (khung) : Video được tạo nên bởi chuỗi các ảnh tĩnh. Một chuỗi các khung tĩnh đặt cạnh nhau tạo nên các cảnh phim chuyển động. Một khung đơn là một ảnh tĩnh. Shot (lia): là đơn vị cơ sở của video. Một lia là một đơn vị vật lý của dòng video, gồm các chuỗi một hay nhiều khung hình liên tiếp, không thể chia nhỏ hơn, ứng với một thao tác camera đơn. Scene (cảnh ) : là các đơn vị logic của dòng video, một cảnh gồm một hay nhiều shot liên quan đến nhau về không gian và liền kề về thời gian, cùng mô tả một nội dung ngữ nghĩa hoặc một tình tiết. Ngoài ra có thể biểu diễn cấu trúc video dựa trên đối tượng: Color, texture, shap Feature Motion, trajectotry Spatial,temporal stuctures Shot 1 Shot n object 1 object 2 Region 1 Region 2 Shot 2 object n Region n video Biểu diễn video dựa trên đối tượng Các thuộc tính đặc trưng của video Color: Với mỗi một ảnh đều có một biểu đồ màu để biểu diễn sự phân bố màu trong ảnh, biểu đồ màu không phụ thuộc vào việc quay ảnh, dịch chuyển ảnh, chiều nhìn ảnh mà phụ thuộc vào vào hệ màu và các phương pháp định lượng được dùng. - Texture: Đây là một đặc trưng quan trọng của bề mặt, nơi xảy ra việc lặp lại mẫu cơ bản. Có hai dạng biểu diễn Texture phổ biến: biểu diễn dạng ma trận đồng thời và biểu diễn Tamura. + Ma trận đồng thời mô tả hướng và khoảng cách giữa các điểm ảnh, ta có thể trích chọn được các thống kê có ý nghĩa. + Biểu diễn Tamura được thúc đẩy nhờ các nghiên cứu về tâm lí trong việc thu nhận trực giác của con người, nó bao gồm các thuộc tính đo tính thô, độ tương phản, hướng, tính trơn, tính cân đối và độ thô ráp. Các đặc tính này rất quan trọng trong việc tìm hiểu nội dung ảnh vì nó biểu diễn rất trực quan. Shape: Các đặc trưng có thể được phân chia thành đặc trưng toàn cục và đặc trưng cục bộ. + Đặc trưng toàn cục là đặc trưng thuộc tính thu được từ toàn bộ hình dáng ảnh (VD: chu vi, tính tròn, hướng trục chính...). + Đặc trưng cục bộ là đặc trưng thu được từ việc thao tác với một phần của ảnh, không phụ thuộc vào toàn bộ ảnh. Motion: Là thuộc tính quan trọng của video. Các đặc trưng chuyển động: mô-men của trường chuyển động, biểu đồ chuyển động, các tham số chuyển động toàn cục có thể được trích chọn từ vectơ chuyển động. Kỹ thuật trừ ảnh Một luồng Video bao gồm N (f1, f2,, fn) khung hình mỗi khung hình là một ảnh tĩnh, có thể hiểu video là một sự nối tiếp các ảnh tĩnh. Các khung hình này được hiện thị tuần tự trong một đoạn video, độ sáng của một điểm ảnh đã cho có thể coi là một hàm của thời gian f(x,y,t). Hiểu theo nghĩa hẹp, trừ hai ảnh có cùng kích thước là việc xây dựng ảnh mới từ sự khác biệt của hai ảnh. Theo nghĩa rộng hơn, trừ ảnh là việc tính toán độ chênh lệch giữa hai ảnh trên một đặc trưng ảnh nào đó như cường độ, màu sắc, texture (kết cấu), shape (hình dáng), chuyển động Có nhiều kỹ thuật trừ ảnh khác nhau, nhưng có thể chia thành 3 loại: Dựa vào điểm ảnh: So sánh các cặp điểm ảnh tương ứng trên hai ảnh. Dựa vào khối: Chia ảnh thành các miền và so sánh các miền tương ứng. Dựa vào biểu đồ: So sánh sự phân bố của thuộc tính nào đó của ảnh. Kết hợp các loại này với các thuộc tính so sánh của ảnh, ta sẽ có nhiều kỹ thuật trừ ảnh khác nhau. Dựa vào so sánh điểm ảnh Đây là phương pháp để tính toán sự sai khác giữa hai frame bằng việc tính toán các giá trị, nó mô tả mọi thay đổi về cường độ điểm ảnh trong các ảnh. Có nhiều phương pháp để tính sự sai khác này, Nagasaka và Tanaka đã đưa ra một phương pháp tính tổng toàn bộ những thay đổi khác nhau về cường độ điểm ảnh giữa hai khung hình như là độ chênh lệch khung D(f1, f2). (1.1) Sau khi tính được độ chênh lệch D, tiến hành so sánh D với ngưỡng T xác định xem có chuyển động hay không. Nhược điểm của phương pháp này là: Không thể phân biệt được thay đổi lớn cho vùng ảnh nhỏ và thay đổi nhỏ cho vùng ảnh lớn. Ví dụ như các cắt cảnh rất dễ bị bỏ sót khi một phần nhỏ của khung hình có sự thay đổi lớn hoặc nhanh. Nhạy với nhiễu và các di chuyển của camera. Một bước phát triển hơn được Otsuji đề xuất đó là thay vì tính toán trực tiếp tổng những điểm khác biệt lớn về cường độ thực tế, tiến hành đếm các số điểm ảnh có thay đổi lớn hơn một ngưỡng nào đó, so sánh tổng đó với ngưỡng khác để phát hiện chuyển động. , Nếu , ngược lại (1.2) (1.3) Nếu tỷ lệ số điểm ảnh thay đổi D(f1, f2) lớn hơn ngưỡng T2 thì đã có chuyển động. Tuy nhiên phương pháp này vẫn nhạy cảm với những di chuyển camera và di chuyển của đối tượng khi camera quay hướng theo đối tượng, rất nhiều điểm ảnh thay đổi dù chỉ một số ít điểm ảnh dịch chuyển. Một nhược điểm nữa của phương pháp phân biệt điểm ảnh là tính nhạy cảm những thay đổi về độ sáng của ảnh, ví dụ điển hình là các chớp đèn (đèn flash ). Phương pháp trừ giá trị điểm ảnh cơ bản là tính toán từ các giá trị cường độ, nhưng có thể mở rộng với các ảnh màu. Ví dụ với ảnh màu RGB, ta tính tổng có trọng số các sai khác của ba giá trị Red, Green và Blue của các điểm ảnh. (1.4) Dựa vào khối Hướng tiếp cận phân khối sử dụng các đặc tính cục bộ nhằm tăng tính độc lập với các di chuyển của camera và đối tượng. Mỗi khung hình được chia thành b khối. Các khối trên khung hình f1 được so sánh với khối tương ứng trên khung hình f2. Về cơ bản, độ chênh lệch giữa hai khung hình được tính như sau: (1.5) Trong đó Ck là hệ số cho trước, DP(f1,f2,k) là độ chênh lệch giữa khối thứ k của hai khung hình f1 và f2. Một hướng tiếp cận khác với kỹ thuật trừ ảnh phân khối do Shahraray đưa ra. Shahraray đã chia khung hình thành 12 miền và tìm miền thích hợp nhất cho mỗi miền ở khung hình kia. Độ chênh lệch tính bằng kỹ thuật trừ ảnh dựa vào điểm ảnh của từng miền được sắp xếp. Tổng có trọng số của các chênh lệch đã sắp xếp cho ta kết quả D cuối cùng. Dựa vào so sánh biểu đồ Có thể dùng biểu đồ màu hoặc biểu đồ mức xám để tính toán sự sai khác giữa hai khung hình vì sự phân bố màu giữa các frame liên tục không bị ảnh hưởng nhiều bởi chuyển động của camera và chuyển động của đối tượng. Biểu đồ màu (mức xám) của khung hình i là một vectơ G chiều Hi = (Hi(1), Hi(2), , Hi(G)). Trong đó G là số màu (mức xám), Hi(j) là số điểm ảnh của khung hình i có màu (mức xám ) j. Phương pháp trừ ảnh dựa trên biểu đồ có thể sử dụng hai loại biểu đồ để biểu diễn là biểu đồ toàn cục hoặc biểu đồ cục bộ. Biểu đồ toàn cục là biểu đồ biểu diễn sự phân bố giá trị màu (mức xám) của toàn bộ khung hình. Biểu đồ cục bộ là biểu đồ chỉ mô tả sự phân bố màu hay mức xám của một phần nào đó của khung hình. Biểu đồ toàn cục Phương pháp đơn giản nhất là tính tổng sự sai khác các cột của biểu đồ. (1.6) Trong đó Hn là biểu đồ mức xám của ảnh thứ n, k là giá trị hợp lí của mức xám G. Swain và Ballard lại sử dụng sự giao nhau của biểu đồ được so sánh: So sánh hai biểu đồ Vùng biểu đồ chung nhau, phần gạch chéo trong hình 1, cho biết độ tương tự về nội dung hai ảnh có thể được định nghĩa như sau: (1.7) Độ tương tự còn có thể được định nghĩa như sau: (1.8) Như vậy có thể tính độ chênh lệch biểu đồ hai khung hình theo công thức: (1.9) Nhược điểm của phương pháp này là: Biểu đồ chỉ mô tả sự phân bố các giá trị điểm ảnh (màu hay mức xám) chứ không chứa đựng các thông tin nào về không gian. Như vậy hai ảnh có cùng biểu đồ màu nhưng vẫn có thể có nội dung khác nhau do không gian phân bố khác nhau Các ảnh có cùng biểu đồ màu nhưng nội dung khác nhau Với những vùng cảnh nhỏ, khi thay đổi vẫn gây ra chú ý nhưng lại không đóng vai trò quan trọng trong biểu đồ và như vậy thì rất dễ bị bỏ qua khi tiến hành kĩ thuật trừ ảnh để tìm ra sự sai khác. Biểu đồ cục bộ Biểu đồ cục bộ là biểu đồ mô tả sự phân phối các giá trị điểm ảnh trên một phần của khung hình. Như đã đề cập ở trên, phương pháp trừ ảnh dựa vào biểu đồ là phương pháp ít chịu ảnh hưởng của nhiễu và sự di chuyển đối tượng. Tuy nhiên với biểu đồ toàn cục thì vẫn gặp một số trở ngại, để khắc phục những nhược điểm của biểu đồ toàn cục, chúng ta sẽ kết hợp trừ ảnh dựa vào biểu đồ với kỹ thuật trừ ảnh phân khối. Trừ ảnh phân khối quan tâm đến thông tin về không gian. Về cơ bản phương pháp này tốt hơn việc so sánh từng cặp điểm ảnh, nhưng nó vẫn chịu tác động của sự di chuyển của camera và đối tượng và cũng tốn kém. Còn kỹ thuật trừ ảnh dựa vào biểu đồ không chịu ảnh hưởng nhiều của camera hay sự di chuyển của đối tượng, nhưng lại có nhược điểm là không chứa đựng thông tin về không gian. Như vậy việc kết hợp hai phương pháp này sẽ bù đắp được những thiếu sót cho nhau, chúng ta vừa có thể giảm được tác động của sự di chuyển camera và đối tượng, vừa sử dụng thông tin về không gian ảnh, và cho kết quả phân đoạn tốt hơn. Ý tưởng là, ta sẽ chia khung hình thành b khối, đánh số từ 1 đến b. So sánh biểu đồ của các khối tương ứng rồi tính tổng chênh lệch để có kết quả trừ ảnh cuối cùng. (1.10) Với (1.11) Trong đó H(j,k) là giá trị biểu đồ tại mức xám j ứng với khối thứ k. Dựa vào phương pháp thống kê Phương pháp sai khác thống kê dựa vào phương pháp trừ giá trị điểm ảnh, nhưng thay vì tính tổng sự sai khác của tất cả các điểm ảnh, ta chia ảnh thành các miền rồi so sánh các đại lượng thống kê điểm ảnh của các miền đó. Ta sử dụng thống kê tỷ lệ số điểm ảnh thay đổi trên toàn bộ khung hình, sử dụng một giá trị d là ngưỡng sai khác được tính giữa hai điểm ảnh tương ứng. Gọi S là tập các điểm ảnh có độ sai khác lớn hơn d: S = {(x,y) \ |f1(x,y) – f2(x,y)| > d} (1.12) Độ sai khác giữa hai khung hình được tính bằng tỷ lệ các điểm ảnh có độ chênh lệch lớn hơn d. (1.13) Chúng ta có thể sử dụng cách khác là dùng các đại lượng thống kê cho từng miền, như biểu đồ chẳng hạn. Phương pháp này có khá nhiều sai sót trong phát hiện cảnh phim. MỘT SỐ PHƯƠNG PHÁP PHÁT HIỆN CHUYỂN ĐỘNG TRONG VIDEO Tổng quan phương pháp trừ nền Giới thiệu Phương pháp chung để nhận dạng đối tượng chuyển động là trừ nền, ở đây mỗi khung video được so sánh với mô hình tham chiếu hoặc mô hình nền. Các pixel trong frame hiện thời mà lệch đáng kể so với nền sẽ được xem như là đối tượng chuyển động. Một giải thuật trừ nền tốt phải xử lý được sự thay đổi độ sáng, sương mù, tuyết, đổi bóngNgoài ra, nó phải tính toán nhanh và có yêu cầu bộ nhớ ít, trong khi vẫn có khả năng xác định những đối tượng chính xác trong video. Giải thuật trừ nền. Bốn bước chính trong giải thuật trừ nền là: Tiền xử lý, mô hình hóa nền, phát hiện đối tượng và hợp lệ hóa dữ liệu. Video Frames Foreground Masks Preprocessing Foreground Detection Background Modeling Delay Data Validation Background Subtraction Biểu đồ luồng chung của các giải thuật trừ nền Tiền xử lí bao gồm những tác vụ xử lí ảnh đơn giản cho video đầu vào tạo điều kiện cho xử lí trong những bước tiếp theo. Mô hình hóa nền sử dụng những frame video mới để tính toán và cập nhật một mô hình nền. Mô hình nền này cung cấp phần mô tả thống kê của toàn bộ cảnh nền. Dò tìm đối tượng là xác định những pixel trong frame video không tương ứng với mô hình nền. Hợp lệ dữ liệu khảo sát mặt nạ thích hợp này, loại bỏ những pixel không tương ứng với những đối tượng chuyển động thật. Phát hiện đối tượng chuyển động dựa vào sự biến thiên cục bộ của véctơ kết cấu SP Giới thiệu Chúng ta hãy tập trung vào một vị trí cố định trong một ảnh video và quan sát chuỗi các vectơ trực quan ( ví dụ: mức xám, tia hồng ngoại, màu hay các vectơ kết cấu) tại mỗi vị trí này trong một video. Giả thiết rằng, camera không chuyển động. Nếu quan sát nền cảnh tại vị trí này, thì ta sẽ chỉ thấy sự thay đổi rất nhỏ của các vectơ trực quan do có những thay đổi nhỏ về ánh sáng và các lỗi của thiết bị thu video. Mặt khác, nếu có một đối tượng chuyển động qua vùng này, thì chúng ta sẽ thấy sự khác nhau giữa các vùng của đối tượng, những vùng này sẽ cho những kết cấu khác nhau. Bởi vậy, tính kết cấu tại một vị trí đã cho rất phù hợp để phát hiện những thay đổi lớn. Trước tiên đoạn video được chia thành các khối spatiotemporal 3D và áp dụng một kỹ thuật giảm số chiều để thu được biểu diễn cô đọng về màu sắc, hồng ngoại hay giá trị mức xám ở mỗi khối. Vectơ kết cấu SP thu được cung cấp một biểu diễn mối quan hệ giữa kết cấu và mẫu chuyển động trong video và được sử dụng là dữ liệu đầu vào cho giải thuật phân tích video. Như đã trình bày ở trên, kết cấu tại một vị trí đã cho trên video rất thích hợp cho những thay đổi lớn khi mà đối tượng chuyển động qua vị trí quan sát. Bởi vậy cần phải có một phương pháp phát hiện chuyển động dựa trên cơ sở những biến đổi cục bộ của vectơ kết cấu SP. Ronand Mezianko và Dragoljub Pokrajac xác định là cần đo trong một cửa sổ giới hạn và càng ngắn càng tốt. Họ định nghĩa biến đổi cục bộ là giá trị riêng lớn nhất của vectơ kết cấu SP trong một khoản thời gian nhỏ. Nó được tính toán bằng cách áp dụng phương pháp PCA vào ma trận hiệp phương sai của vectơ kết cấu SP trong một khoảng thời gian nhỏ. Như vậy trong cách tiếp cận này, ta sử dụng phương pháp PCA hai lần, lần đầu dùng để tính toán vectơ kết cấu SP, và lần thứ hai dùng để tính toán sự biến đổi của vectơ kết cấu. Sau đó sử dụng một ngưỡng động để quyết định xem đây là đối tượng chuyển động hay là nền tĩnh tại vị trí không gian đã cho. Biểu diễn video với vectơ kết cấu SP Các vectơ được mô tả là những mảng 3D của mức xám hoặc các giá trị pixel hồng ngoại đơn sắc gi,j,t tại thời điểm t, vị trí pixel (i,j). Một video được đặc trưng bởi chiều thời gian là Z tương ứng với số khung, và hai chiều không gian đặc trưng số vectơ trong phương ngang và phương thẳng đứng của mỗi frame. Các ảnh trong video được chia thành chuỗi những hình vuông rời rạc NBLOCK× NBLOCK ( chẳng hạn hình vuông 8x8), những hình vuông này bao trùm toàn bộ ảnh. Những khối spatiotemporal 3D có được là do sự kết hợp của nhiều hình vuông liên tiếp trên các frame tại cùng một vị trí của video. Các khối được biểu diễn bằng các vectơ N chiều bi,j,t với chỉ số không gian ( i,j )và tại thời điểm t. Các vectơ bi,j,t bao gồm các giá trị mức xám gi,j,t của các pixel trong khối 3D tương ứng. Như vậy, những khối đã cho với chỉ số không gian (i,j) và tại thời điểm t, tương ứng với vectơ khối bi,j,t chứa đựng những giá trị điểm ảnh gi,i,t từ những tọa độ không gian: (NBLOCK-1) (I-1)+1,..., NBLOCK I (NBLOCK-1) (J-1)+1,..., NBLOCK J và từ khung t-T...t+T. Với T là tổng số khung. Như vậy chiều dài N của vectơ khối sẽ bằng NBLOCK x NBLOCK x (2T+1). Để rút gọn chiều của bi,j,t trong khi vẫn duy trì được thông tin trong phạm vi lớn nhất có thể, ta tính một phép chiếu của vetor khối được chuẩn hóa thành một vectơ có độ dài thấp hơn K (K<<N) bởi việc sử dụng ma trận chiếu PCA PKi,j để tính cho tất cả bi,j,t tại vị trí không gian (i,j) của video. Kết quả vectơ kết cấu không gian b*i,j,t= Pi,jK *bi,j,t cung cấp mối quan hệ giữa biểu diễn kết cấu và mô hình chuyển động trong video, và chúng được sử dụng là phần đầu vào của giải thuật phát hiện chuyển động và sự di chuyển của đối tượng. Để tính toán PKi,j, các tác giả đã sử dụng các giá trị phân tích trong các tài liệu [7,8]. Ma trận của tất cả vectơ khối được chuẩn hóa bi,j,t trong vị trí (i,j) được sử dụng để tính ma trận hiệp phương sai NxN chiều Si,j. Ma trận chiếu PCA Pi,j cho vị trí không gian (i,j) được tính từ ma trận hiệp phương Si,j. Ma trận chiếu P(i,j) kích thước NxN biểu diễn cho N thành phần chính. Bằng việc chỉ đưa ra những thành phần chính tương ứng với K giá trị riêng lớn nhất, ta thu được PKi,j. Phát hiện đối tượng chuyển động dựa trên biến thiên cục bộ Ý tưởng của phương pháp này là dựa vào sự biến đổi của vectơ cục bộ. Trong thực tế, với mỗi vị trí (x,y) chúng ta xét các vectơ: Vx,y,t-w, Vx,y,t-w+1,, Vx,y,t,, Vx,y,t+w tương ứng với cửa sổ có kích thước 2W+1 xung quanh thời gian t, Ở đây, vi,j,t = b*i,j,t là vectơ kết cấu SP. Với những vectơ này, chúng ta tính ma trận hiệp phương sai Cx,y,t. Chúng ta gán giá trị tại vị trí video spatiotemporal đã cho bởi giá trị biến thiên cục bộ. Độ đo biến thiên này sẽ được gọi là độ đo chuyển động: (2.1) Trong đó là giá trị riêng lớn nhất của Cx,y,t. Khi có sự hiện diện của một đối tượng chuyển động tại vị trí (x,y,t), giá trị độ đo mm(x,y,t) chuyển động sẽ lớn . Cuối cùng, việc gán những vị trí trên video là chuyển động hoặc là nền sẽ phụ thuộc vào sự độ đo chuyển động là lớn hay nhỏ hơn so với ngưỡng chuyển động. Ở đây các tác giả đã sử dụng giải thuật phân ngưỡng tự động để xác định giá trị ngưỡng tại vị trí (x,y,t) dựa vào các giá trị mm(x,y,s) với các giá trị thời gian (s=1,,t-1). Đầu tiên, tính giá trị trung bình meanl và độ lệch chuẩn stdl cho mọi mm(x,y,s) với s=1,,t-1 đã được gán nhãn tĩnh. Một đối tượng chuyển động được phát hiện nếu : meanrw-meanl>C1 * stdl (2.2) với C1 là hằng số và (2.3) Một chuyển động được phát hiện được chuyển về trạng thái tĩnh nếu : meanrw-meanl<C2 * stdl (2.4) meanrw-meanl<C2*stdl(2.31) với C2<C1 là hằng số thứ hai. Đồ thị của biến thiên cục bộ mm qua thời gian THỬ NGHIỆM PHÁT HIỆN ĐỐI TƯỢNG ĐỘT NHẬP Mô tả bài toán Dữ liệu đầu vào dùng cho bài toán phát hiện đối tượng đột nhập là một đoạn video. Nếu trong đoạn video này có sự chuyển động của đối tượng thì khoanh vùng các đối tượng chuyển động đó. Môi trường test Ứng dụng được cài đặt thử nghiệm bằng ngôn ngữ lập trình C# cho Microsoft.NET plaform phát triển trên hệ điều hành windows XP, bộ xử lý Pentium 2.8GHz, 512 MB bộ nhớ. Một số giao diện Khi bắt đầu chạy chương trình có giao diện như sau: Giao diện chính của chương trình Các kết quả: (a) (b) (c) (a), (b), (c) Kết quả sau khi thực hiện thuật toán với video có dạng *.AVI Đánh giá Giải thuật sử dụng để phát hiện chuyển động thực hiện tương đối tốt trong chương trình thử nghiệm. Chương trình thử nghiệm đã phát hiện và đóng khung những đối tượng chuyển động trong những video định dạng *.AVI có sẵn, hoặc qua các thiết bị thu (camera, webcam). Tuy nhiên khi thực hiện phát hiện chuyển động trong các đoạn video có nhiều đối tượng, tốc độ chuyển động của các đối tượng tương đối lớn thì việc đánh dấu những đối tượng chuyển động gặp nhiều khó khăn (hình 3.3). Kết quả kiểm tra vẫn bị ảnh hưởng bởi sự di chuyển của camera và bóng của các đối tượng (hình 3.4). Để chương trình có thể ứng dụng vào thực tế, cần phải phát triển thêm để chương trình có thể phát hiện những đối tượng chuyển động với tốc độ lớn, khử nhiễu và giảm tác động của môi trường tới kết quả phát hiện. Phát hiện đối tượng chuyển động nhanh Camera bị rung KẾT LUẬN Phát hiện chuyển động của đối tượng trong đoạn video là một đề tài với nhiều ứng dụng trong các lĩnh vực đời sống đặc biệt là ngành bảo đảm trật tự an ninh. Trong đồ án tốt nghiệp này em đã trình bày một số phương pháp phát hiện đối tượng chuyển động cùng các ưu và nhược điểm của từng phương pháp khi áp dụng chúng. Tùy từng yêu cầu cụ thể về thời gian, về chất lượng và đặc điểm của video cần xử lý mà chúng ta chọn sử dụng phương pháp phát hiện thích hợp. Bên cạnh việc đưa ra một cải tiến cho phương pháp phát hiện đối tượng chuyển động, khóa luận cũng đã cài đặt thử nghiệm thuật toán so sánh nền cho bài toán phát hiện đối tượng đột nhập với các file video *.AVI. Đây là chương trình mang ý nghĩa demo kỹ thuật. Ngoài ra ta có thể phát triển chương trình tiếp để có thể phát hiện đối tượng chuyển động trên tất cả các file video khác nhằm mang lại nhiều hiệu quả rộng rãi hơn. Tuy nhiên do hạn chế về điều kiện và thời gian, khoá luận sẽ không thể tránh khỏi những thiếu xót. Kính mong được sự đóng góp ý kiến của thầy cô và các bạn, để đề tài nghiên cứu của em được hoàn thiện hơn. TÀI LIỆU THAM KHẢO Cao Chánh Nguyên Hiển, Khương Trường Giang, “ Nghiên cứu phương phát phát hiện đối tượng chuyển động trong video và ứng dụng ” -Trường ĐH KHTN TP Hồ Chí Minh. Kỹ thuật trừ ảnh và ứng dụng trong phim cảnh- Đồ án tốt nghiệp Nguyễn Thị Thúy Hòa – TS Đỗ Năng Toàn hướng dẫn Motion Detection Algorithms – Andrew Kirillov. Nguyễn Quốc Tuấn, Nguyễn Văn Kỷ Cang, Phan Vĩnh Phước, “ Phân tích tự động dữ liệu video số hỗ trợ truy tìm thông tin thị giác dựa vào nội dung ” - Trường ĐH KHTN TP Hồ Chí Minh. Sen-Ching S. Cheung and Chandrika Kamath, “ Robust techniques for background subtraction in urban traffic video ”Center for Applied Scientific Computing Lawrence Livermore National Laboratory Roland Miezianko1 , Dragoljub Pokrajac2, “ Motion Detection Based on Local Variation of Spatiotemporal Texture ”, 1Temple University, CIS Dept., Philadelphia, PA, 2 Delaware State University, CIS Dept., Dover, DE. Duda, R., P. Hart, and D. Stork, Pattern Classification, 2nd edn., John Wiley & Sons, 2001. Flury, B. A First Course in Multivariate Statistics, Springer Verlag.

Các file đính kèm theo tài liệu này:

  • doctomtat.doc
  • pptBaocao.ppt
  • pdfphathienDTDN.pdf
  • docphathienDTDN_nga.doc
Tài liệu liên quan