Lời cam đoan . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . i
Lời cảm ơn . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . ii
Danh mục ký hiệu và chữ viết tắt. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . vi
Danh sách hình vẽ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . xi
Danh sách bảng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . xiii
Mở đầu. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 1
Chương 1. Tổng quan . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 5
1.1. Dầm FGM . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 5
1.2. Phân tích dầm 1D-FGM trên thế giới. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 7
1.2.1. Phương pháp giải tích . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 7
1.2.2. Phương pháp số. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 10
1.2.2.1. Phương pháp CPVP . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 11
1.2.2.2. Phương pháp PTHH . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 12
1.3. Phân tích dầm 2D-FGM trên thế giới . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 14
1.4. Nghiên cứu dầm FGM trong nước . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 15
1.5. Định hướng nghiên cứu. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 17
1.6. Điểm mới của Luận án . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 18
Chương 2. Các phương trình cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 19
2.1. Mô hình dầm 2D-FGM . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 19
2.2. Lý thuyết dầm . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 26
2.3. Phương trình dựa trên FSDT . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 28
2.3.1. Biến dạng và ứng suất . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 28
2.3.2. Năng lượng biến dạng đàn hồi . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 29
2.3.3. Động năng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 31
iiiiv
2.4. Phương trình dựa trên ITSDT . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 32
2.4.1. Phương trình biểu diễn theo θ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 32
2.4.2. Phương trình biểu diễn theo γ0 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 35
2.5. Ứng suất nhiệt . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 36
2.6. Thế năng của lực ngoài . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 36
2.7. Phương trình chuyển động . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 37
2.8. Điều kiện biên. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 40
2.8.1. Điều kiện biên về lực và mô-men . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 40
2.8.2. Điều kiện biên về chuyển vị và góc quay . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 40
Chương 3. Mô hình phần tử hữu hạn . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 42
3.1. Mô hình phần tử dầm FSDT . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 42
3.1.1. Mô hình phần tử FBKo . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 43
3.1.2. Mô hình phần tử FBHi . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 47
3.2. Mô hình phần tử dầm ITSDT . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 50
3.2.1. Mô hình phần tử TBSθ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 50
3.2.2. Mô hình phần tử TBSγ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 54
3.3. Ma trận độ cứng do nhiệt độ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 55
3.4. Phương trình chuyển động rời rạc. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 56
3.5. Thuật toán số. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 57
3.5.1. Dao động tự do . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 57
3.5.2. Phương pháp gia tốc trung bình. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 59
3.5.3. Véc-tơ lực nút . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 60
3.5.4. Quy trình tính toán . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 61
Chương 4. Kết quả số và thảo luận. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 64
4.1. Sự hội tụ và độ tin cậy của mô hình PTHH . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 64
4.1.1. Sự hội tụ của mô hình PTHH. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 64
4.1.2. Độ tin cậy của mô hình PTHH . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 67
4.1.3. So sánh các mô hình phần tử . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 71v
4.2. Dao động tự do . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 73
4.2.1. Dầm có thiết diện không đổi . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 73
4.2.1.1. Ảnh hưởng của tham số vật liệu. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 73
4.2.1.2. Ảnh hưởng của nhiệt độ. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 75
4.2.1.3. Dầm với các điều kiện biên khác nhau . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 77
4.2.1.4. Ảnh hưởng của độ mảnh dầm. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 84
4.2.1.5. Mode dao động . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 84
4.2.2. Dầm thon . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 86
4.2.2.1. Ảnh hưởng của sự phân bố vật liệu . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 87
4.2.2.2. Ảnh hưởng của tham số thiết diện và dạng thon. . . . . . . . . . . . . . . . . . 90
4.2.2.3. Ảnh hưởng của độ mảnh dầm. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 91
4.3. Dao động cưỡng bức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 93
4.3.1. Ảnh hưởng của vận tốc lực di động . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 96
4.3.2. Ảnh hưởng của tham số vật liệu . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 96
4.3.3. Ảnh hưởng của độ mảnh dầm . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 100
Kết luận. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 103
Danh mục công trình liên quan tới Luận án . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 106
Tài liệu tham khảo. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 107
Phụ lục. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 123
151 trang |
Chia sẻ: trungkhoi17 | Lượt xem: 495 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận án Mô hình phần tử hữu hạn trong phân tích dao động của dầm có cơ tính biến đổi theo hai chiều - Trần Thị Thơm, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
i riêng
51
gồm tám thành phần:
dSθ = {ui wi wi,x θi u j w j w j,x θ j}T (3.28)
trong đó ui,wi,wi,x,θi và u j,w j,w j,x,θ j tương ứng là các giá trị của u0,w0,w0,x và θ
tại các nút i và j. Trong phương trình (3.28) và dưới đây, chỉ số trên ‘Sθ ’ được dùng
để chỉ mô hình PTHH theo lý thuyết Shi với θ là hàm độc lập.
Các chuyển vị u0, w0 và góc quay θ được nội suy từ các chuyển vị nút qua các
hàm dạng theo phương trình:
u0 = NudSθ , w0 = NwdSθ , θ =NθdSθ (3.29)
trong đó Nu, Nw và Nθ tương ứng là các ma trận hàm dạng cho u0, w0 và θ . Ở đây,
các hàm dạng tuyến tính được sử dụng để nội suy cho chuyển vị dọc trục u0(x, t) và
góc quay của thiết diện ngang θ(x, t), các đa thức Hermite được sử dụng để nội suy
cho chuyển vị ngang w0(x, t). Cụ thể:
- Hàm dạng cho u0:
Nu1 =
l− x
l , Nu5 =
x
l ,
Nu2 = Nu3 = Nu4 = Nu6 = Nu7 = Nu8 = 0
(3.30)
- Hàm dạng cho w0:
Nw1 = Nw4 = Nw5 = Nw8 = 0,
Nw2 = 1−3
(x
l
)2
+2
(x
l
)3
, Nw3 = x−2
x2
l +
x3
l2 ,
Nw6 = 3
(x
l
)2
−2
(x
l
)3
, Nw7 =−
x2
l +
x3
l2 .
(3.31)
- Hàm dạng cho θ
Nθ4 =
l− x
l , Nθ8 =
x
l ,
Nθ1 = Nθ2 = Nθ3 = Nθ5 = Nθ6 = Nθ7 = 0
(3.32)
Với phép nội suy (3.29)-(3.31), ta có thể viết được biểu thức cho các thành
52
phần biến dạng dưới dạng ma trận thông qua véc-tơ chuyển vị nút (3.28) như sau:
εSθm = u0,x = BSθm dSθ
εSθb =
1
4
(5θ,x +w0,xx) = BSθb dSθ
εSθhs =
5
3h2 (θ,x +w0,xx) = B
Sθ
hs d
Sθ
εSθs = θ +w0,x = BSθm dSθ
(3.33)
Trong (3.33), các ma trận biến dạng-chuyển vị BSθm , BSθb , B
Sθ
hs và B
Sθ
s có dạng sau:
BSθm =
{
−
1
l 0 0 0
1
l 0 0 0
}
BSθb =
1
4
{
0 − 6l2 +
12x
l3 −
4
l +
6x
l2 −
5
l 0
6
l2 −
12x
l3 −
2
l +
6x
l2
5
l
}
BSθhs =
5
3h2
{
0 − 6l2 +
12x
l3 −
4
l +
6x
l2 −
1
l 0
6
l2 −
12x
l3 −
2
l +
6x
l2
1
l
}
BSθs =
{
0 − 6xl2 +
6x2
l3 1−
4x
l +
3x2
l2
l− x
l 0
6x
l2 −
6x2
l3 −
2x
l +
3x2
l2
x
l
}
(3.34)
Biểu thức năng lượng biến dạng đàn hồi UB trong phương trình (2.27) có thể
viết dưới dạng (3.9), nhưng với ma trận độ cứng phần tử kSθ được định nghĩa như sau:
kSθ = kSθm +kSθb +k
Sθ
s +kSθhs +k
Sθ
c (3.35)
trong đó:
kSθm =
l∫
0
(
BSθm
)T
A11BSθm dx
kSθb =
l∫
0
(
BSθb
)T
A22BSθb dx
kSθs = 25
l∫
0
(
BSθs
)T( 1
16B11−
1
2h2 B22 +
1
h4 B44
)
BSθs dx
kSθhs =
l∫
0
(
BSθhs
)T
A66BSθhs dx
kSθc =
l∫
0
[(
BSθm
)T
A12BSθb −
(
BSθm
)T
A34BSθhs −
(
BSθb
)T
A44BSθhs
]
dx
(3.36)
53
tương ứng là ma trận độ cứng sinh ra từ biến dạng dọc trục, biến dạng uốn, biến dạng
trượt, biến dạng trượt ngang bậc cao và các biến dạng tương hỗ.
Như ta thấy từ phương trình (3.36), bên cạnh các ma trận độ cứng sinh ta từ
biến dạng màng, biến dạng uốn và biến dạng trượt như trong FSDT, ma trận độ cứng
phần tử trong lý thuyết biến dạng trượt bậc ba còn có thêm các thừa số sinh ra từ biến
dạng trượt bậc cao. Tất nhiên, biểu thức cho ma trận độ cứng tương hỗ trong (3.36)
cũng khác với trường hợp mô hình FBKo và mô hình FBHi.
Động năng của dầm cũng có thể viết dưới dạng (3.13) với ma trận khối lượng
phần tử nhất quán cho bởi:
m=m11uu +m12uθ +m22θθ +m34uγ +m44θγ +m66γγ +m11ww (3.37)
trong đó
m11uu =
l∫
0
NTu I11Nudx
m12uθ =
1
4
l∫
0
NTu I12(Nw,x +5Nθ )dx
m22θθ =
l∫
0
1
16(N
T
w,x +5NTθ )I22(Nw,x +5Nθ )dx
m34uγ =−
5
3h2
l∫
0
NTu I34(Nw,x +Nθ )dx
m44θγ =−
5
12h2
l∫
0
(NTw,x +5NTθ )I44(Nw,x +Nθ)dx
m66γγ =
25
9h4
l∫
0
(NTw,x +NTθ )I66(Nw,x +Nθ )dx
m11ww =
l∫
0
NTwI11Nwdx
(3.38)
là các ma trận khối lượng phần tử nhất quán thành phần.
54
3.2.2. Mô hình phần tử TBSγ
Với γ0 là hàm độc lập, véc-tơ chuyển vị nút cho phần tử hai nút điển hình, (i, j),
gồm các thành phần:
dSγ = {ui wi wi,x γi u j w j w j,x γ j}T (3.39)
trong đó γi và γ j tương ứng là các giá trị của góc trượt ngang γ0 tại nút i và j. Chỉ số
trên ‘Sγ’ trong phương trình (3.39) dùng chỉ mô hình PTHH sử dụng γ0 làm hàm độc
lập.
Chuyển vị dọc trục, chuyển vị ngang và góc trượt ngang được nội suy từ các
chuyển vị nút bởi:
u0 = NudSγ , w0 = NwdSγ , γ0 =Nγ dSγ (3.40)
với Nu,Nw và Nγ tương ứng là các ma trận hàm dạng cho u0,w0 và γ0. Ở đây hàm
dạng tuyến tính (3.30) được dùng để nội suy cho chuyển vị dọc trục u0(x, t) và góc
trượt ngang γ0, các hàm Hermite (3.31) được sử dụng cho chuyển vị ngang w0(x, t).
Sử dụng sơ đồ nội suy (3.40), các biến dạng được biểu diễn dưới dạng ma trận
như sau:
εSγm = u0,x = BSγm dSγ
εSγb =
1
4
(5γ0,x−4w0,xx) = BSγb d
Sγ
εSγhs =
5
3h2 γ0,x = B
Sγ
hs d
Sγ
εSγs = γ0 = BSγs dSγ
(3.41)
Trong (3.33), các ma trận biến dạng-chuyển vị BSγm , B
Sγ
b , B
Sγ
hs và B
Sγ
s được định
nghĩa như sau:
BSγm =
{
−
1
l 0 0 0
1
l 0 0 0
}
BSγb =
1
4
{
0 24l2 −
48x
l3
16
l −
24x
l2 −
5
l 0 −
24
l2 +
48x
l3
8
l −
24x
l2
5
l
}
BSθhs =
5
3h2
{
0 0 0 − 1l 0 0 0
1
l
}
BSθs =
{
0 0 0 l− xl 0 0 0
x
l
}
(3.42)
55
Ma trận độ cứng phần tử thành phần cho mô hình TBSγ cũng có dạng tương
tự như trong phương trình (3.36) nhưng với các ma trận biến dạng- chuyển vị cho bởi
công thức (3.42).
Tương tự, ma trận khối lượng phần tử nhất quán thành phần nhận được từ biểu
thức động năng (2.40) có dạng:
mˆ11uu =
l∫
0
NTu I11Nudx , mˆ11ww =
l∫
0
NTwI11Nwdx
mˆ12uγ =
1
4
l∫
0
NTu I12(5Nγ −4Nw,x)dx
mˆ22γγ =
1
16
l∫
0
(5NTγ −4NTw,x)I22(5Nγ −4Nw,x)dx
mˆ34uγ =−
5
3h2
l∫
0
NTu I34Nγdx
mˆ44γγ =−
5
12h2
l∫
0
(5NTγ −4NTw,x)I44Nγdx
mˆ66γγ =
25
9h4
l∫
0
NTγ I66Nγdx
(3.43)
3.3. Ma trận độ cứng do nhiệt độ
Sử dụng các hàm nội suy cho chuyển vị ngang w0(x, t) ta có thể viết biểu thức
cho năng lượng biến dạng sinh ra do nhiệt độ (2.42) dưới dạng ma trận như sau:
UT =
1
2
nE
∑dTkTd (3.44)
trong đó
kT =
l∫
0
BTt NTBtdx (3.45)
là ma trận độ cứng phần tử sinh ra do sự tăng của nhiệt độ. Với các lý thuyết dầm khác
nhau, ma trận độ cứng phần tử do nhiệt độ đều có dạng (3.45). Điểm khác nhau duy
nhất là sự khác nhau của các hàm dạng Nw được lựa chọn cho w0(x, t) dẫn tới sự khác
nhau của ma trận biến dạng-chuyển vị Bt = (Nw),x trong (3.45). Cụ thể:
56
- Với FBKo, ma trận biến dạng-chuyển vị Bt có dạng:
BKt =
1
1+φ
{
0 6x
2
l3 −
6x
l2 −
φ
l
3x2
l2 − (4+φ)
x
l +1+
φ
2
0 − 6x
2
l3 +
6x
l2 +
φ
l
3x2
l2 − (2−φ)
x
l −
φ
2
} (3.46)
- Với FBHi, ma trận biến dạng-chuyển vị Bt có dạng:
BHt =
{
0 − 1l
−2x+ l
2l
−2(l2−6lx+6x2)
3l2 0
1
l
2x− l
2l
}
(3.47)
- Với TBSθ , ma trận biến dạng-chuyển vị Bt có dạng:
BSθt =
{
0 − 6xl2 +
6x2
l3 1−
4x
l +
3x2
l2 0 0
6x
l2 −
6x2
l3 −
2x
l +
3x2
l2 0
}
(3.48)
- Với TBSγ , Bt có dạng giống như phương trình (3.48).
3.4. Phương trình chuyển động rời rạc
Với các biểu thức của ma trận độ cứng và ma trận khối lượng phần tử xây dựng
được ta có thể nối ghép để tạo thành các ma trận độ cứng và ma trận khối lượng tổng
thể cho dầm. Bỏ qua ảnh hưởng cản của vật liệu dầm, phương trình chuyển động cho
dầm 2D-FGM sau khi rời rác hóa có thể viết dưới dạng ngôn ngữ PTHH như sau
[133]:
M ¨D+KD= Fex (3.49)
trong đó
D =
nE
∑
e=1
de , ¨D =
nE
∑
e=1
¨de (3.50)
tương ứng là các véc-tơ chuyển vị và gia tốc tổng thể tại các điểm nút của dầm,
K =
nE
∑
e=1
ke , M =
nE
∑
e=1
me , Fex =
nE
∑
e=1
fe (3.51)
tương ứng là các ma trận độ cứng, ma trận khối lượng và véc-tơ tải trọng nút tổng
thể. Trong các phương trình (3.50) và (3.51), nE là tổng số phần tử được sử dụng để
rời rạc dầm; ký hiệu
nE
∑
e=1
được hiểu theo nghĩa ghép nối các ma trận và véc-tơ lực nút
phần tử thành các ma trận độ cứng, ma trận khối lượng và véc-tơ lực nút tổng thể theo
phương pháp chuẩn của lý thuyết PTHH.
Cùng với các điều kiện biên cơ bản trình bày trong Chương 2, cần đưa vào các
điều kiện ban đầu cho phương trình (3.49) để tạo thành bài toán giá trị ban đầu hoàn
57
chỉnh. Phần lớn các bài toán trong thực tế thường có điều kiện ban đầu là dừng, tức là
véc-tơ chuyển vị và vận tốc tại thời điểm ban đầu bằng 0:
D|t=0 = ˙D|t=0 = 0 (3.52)
Hệ các phương trình đạo hàm riêng (3.49) cùng với điều kiện ban đầu (3.52)
tạo thành bài toán giá trị ban đầu, cho phép xác định đáp ứng động lực học của dầm.
Luận án này sử dụng phương pháp gia tốc trung bình không đổi trong họ các phương
pháp Newmark để giải hệ phương trình vi phân (3.49) và (3.52). Trong trường hợp
dao động tự do, vế phải của phương trình (3.49) được gán bằng 0:
M ¨D+KD= 0 (3.53)
3.5. Thuật toán số
3.5.1. Dao động tự do
Một kết cấu không có cản và không chịu tác động của lực ngoài sẽ dao động
điều hòa (có thể được gây ra bởi điều kiện ban đầu). Như vậy véc-tơ chuyển vị và gia
tốc nút có thể biểu diễn dưới dạng:
D= Vsinωt
¨D=−ω2Vsinωt
(3.54)
trong đó V là biên độ dao động, ω là tần số góc (rad/s). Thế (3.54) vào phương trình
dao động (3.53) ta có:
(K−λM)V= 0 (3.55)
trong đó λ = ω2. Phương trình (3.55) là bài toán giá trị riêng. Khi ma trận (K−λM)
không suy biến, phương trình (3.55) chỉ có nghiệm tầm thường V = 0. Trường hợp
nghiệm không tầm thường ta có phương trình để xác định các giá trị riêng λi, đó là
det (K−λM) = 0 (3.56)
Cùng với các giá trị riêng λi là các véc-tơ riêng Vi (còn gọi là các mode trực
giao). Tần số thấp nhất khác không, ω1, được gọi là tần số dao động cơ bản, chú ý
rằng các véc-tơ riêng là trực giao và độc lập tuyến tính.
Sơ đồ khối phân tích dao động tự do của dầm 2D-FGM trong môi trường nhiệt
độ sử dụng mô hình TBSγ được minh họa trên Hình 3.2, với bài toán dao động tự do
58
Hình 3.2. Sơ đồ khối phân tích dao động tự do của dầm 2D-FGM trong môi trường
nhiệt độ sử dụng mô hình TBSγ
của dầm thon 2D-FGM ta cũng có quy trình tính toán tương tự. Chú ý rằng trong sơ
đồ khối ở Hình 3.2 thì kSγ là ma trận độ cứng phần tử sinh ra từ biến dạng đàn hồi
của dầm dựa trên mô hình TBSγ , ma trận này nhận được tương tự (3.36). Ma trận độ
cứng phần tử của dầm nhận được là tổng của ma trận độ cứng phần tử sinh ra từ biến
59
dạng đàn hồi và ma trận độ cứng phần tử sinh ra do sự tăng của nhiệt độ.
3.5.2. Phương pháp gia tốc trung bình
Các phương pháp tích phân trực tiếp khác nhau được biết tới trong lĩnh vực
động lực học kết cấu dưới tên gọi họ các phương pháp Newmark (Newmark family
of methods). Một số phương pháp tích phân trực tiếp thông dụng được kể đến là:
phương pháp sai phân trung tâm, phương pháp gia tốc tuyến tính, phương pháp gia
tốc trung bình và phương pháp Fox-Goodwin. Một đặc tính quan trọng trong việc lựa
chọn phương pháp tích phân trực tiếp là tính ổn định của phương pháp trên quan điểm
số. Trong bốn phương pháp trên chỉ có phương pháp gia tốc trung bình là phương
pháp ổn định không điều kiện, tức là thuật toán số luôn ổn định với mọi bước thời
gian [137]. Các phương pháp còn lại là phương pháp ổn định có điều kiện, trong
đó bước thời gian ∆t cần chịu các ràng buộc cụ thể tùy theo phương pháp lựa chọn.
Phương pháp gia tốc trung bình được sử dụng trong Luận án để tính véc-tơ chuyển
vị, véc-tơ vận tốc và véc-tơ gia tốc tại các nút. Vì là phương pháp ổn định không điều
kiện nên yêu cầu duy nhất của phương pháp gia tốc trung bình là tính chính xác của
lời giải số.
Giả sử tổng thời gian cần cho tải trọng đi hết dầm được chia làm nSTEP phần
với độ lớn ∆t như nhau, véc-tơ chuyển vị và vận tốc tại các điểm nút trong phương
pháp gia tốc trung bình có thể nhận được từ khai triển Taylor của véc-tơ chuyển vị nút
quanh thời điểm i∆t và (i+1)∆t. Cụ thể [137]:
Di+1 = Di +∆t ˙Di +
∆t2
2
¨Di
Di = Di+1−∆t ˙Di+1 +
∆t2
2
¨Di+1
(3.57)
Cộng và trừ các phương trình trong (3.57) cho nhau và bỏ qua các số hạng bé
bậc cao ta nhận được:
Di+1 = Di +
∆t
2
( ˙Di + ˙Di+1)
˙Di+1 = ˙Di +
∆t
2
( ¨Di + ¨Di+1)
(3.58)
Từ phương trình (3.58) ta có thể tìm các véc-tơ vận tốc và gia tốc nút tại thời
60
điểm (i+1)∆t như sau:
˙Di+1 =
2
∆t (Di+1−Di)−
˙Di
¨Di+1 =
4
∆t2 (Di+1−Di)−
4
∆t
˙Di− ¨Di
(3.59)
Kết hợp phương trình (3.59) với phương trình chuyển động viết tại thời điểm
(i+1)∆t:
M ¨Di+1 +KDi+1 = Fi+1, (3.60)
ta nhận được phương trình để xác định véc-tơ chuyển vị nút tại thời điểm mới (i+1)∆t
như sau:
KefDi+1 = Fefi+1, (3.61)
trong đó Kef và Fef tương ứng là các ma trận độ cứng và véc-tơ lực nút hiệu dụng
(effective stiffness matrix and effective load vector) với biểu thức cụ
thể như sau:
Kef =
4
∆t2 M+K
Fefi+1 = Fi+1 +M
(
4
∆t2 Di +
4
∆t
˙Di + ¨Di
) (3.62)
Như vậy từ các phương trình (3.59), (3.61) và (3.62), ta hoàn toàn có thể xác
định được các véc-tơ chuyển vị, vận tốc và gia tốc tại thời điểm mới (i+1)∆t.
3.5.3. Véc-tơ lực nút
Với dầm chịu một lực di động P, véc-tơ lực nút tổng thể Fex trong phương trình
(3.49) gồm các số hạng bằng không ngoại trừ các số hạng liên quan tới phần tử trên
đó có lực di động:
Fex = {0 0 ... 0 0 ... PNw|xe ...0 0 ... 0 0}T (3.63)
trong đó Nw|xe là ma trận các hàm dạng Nw của chuyển vị ngang w0(x, t), được đánh
giá tại vị trí xe - vị trí hiện tại của lực P tính từ nút trái của phần tử chịu lực. Như vậy,
véc-tơ lực nút nhận được từ các lý thuyết dầm khác nhau sẽ khác nhau vì các hàm nội
suy cho w0(x, t) là khác nhau. Hơn nữa, để xác định véc-tơ Fex ta cần biết hoành độ
xe. Hoành độ này dễ dàng xác định được khi biết quãng đường mà lực di động đi được
kể từ khi lực này tiến vào nút trái dầm tới thời điểm hiện tại.
61
Giả sử s là khoảng cách hiện tại từ lực P tới đầu trái của dầm. Thuật toán để
tính véc-tơ lực nút tổng thể Fex cho dầm chịu một lực di động với vận tốc không đổi
gồm các bước sau:
Bước 1: Tính quãng đường mà lực P đã đi được từ đầu trái dầm, s = vt
Bước 2: Xác định số thứ tự của phần tử mà trên đó lực P đang tác dụng, chẳng
hạn lấy phần nguyên của tỷ số s/l, trong đó l là chiều dài phần tử. Với MATLAB, ta
có thể dùng lệnh "fix" để lấy phần nguyên: ne = fix(s/l), số thứ tự phần tử trên đó
có chứa lực P là ne +1
Bước 3: Xác định hoành độ của lực P so với nút trái của phần tử ne + 1:
xe = s−nel
Bước 4: Đánh giá ma trận hàm dạng Nw tại hoành độ xe nhận được từ bước 3
Bước 5: Tính toán véc-tơ lực nút cho phần tử này: f= PNTw
Bước 6: Ghép nối véc-tơ f vào véc-tơ lực nút tổng thể
3.5.4. Quy trình tính toán
Để giải bài toán giá trị ban đầu bằng phương pháp gia tốc trung bình, ngoài
các điều kiện biên hình học, vật liệu dầm và các thông số về lực di động, ta cần đưa
vào các giá trị ban đầu là các véc-tơ chuyển vị nút D và vận tốc nút ˙D tại thời điểm
ban đầu t = 0, theo (3.52). Gia tốc tại thời điểm ban đầu t = 0 là đại lượng chưa biết
nhưng có thể tính được từ phương trình chuyển động viết tại thời điểm t = 0:
M ¨D0 +KD0 = F0 (3.64)
Từ đó
¨D0 = (M)−1(F0−KD0) (3.65)
Sơ đồ khối để tính toán đáp ứng động lực học của dầm chịu tác động của lực
di động theo phương pháp gia tốc trung bình sử dụng mô hình FBKo được minh họa
trên Hình 3.3. Các ma trận độ cứng, ma trận khối lượng và véc-tơ lực nút tổng thể
trong sơ đồ nhận được bằng cách sử dụng hàm dạng Kosmatka để nội suy trường
chuyển vị. Trên Hình 3.3, "nSTEP" là tổng số bước dùng trong thuật toán Newmark;
D, ˙D, ¨D là véc-tơ chuyển vị, véc-tơ vận tốc và véc-tơ gia tốc nút tại thời điểm mới
(i+ 1)∆t; D0, ˙D0, ¨D0 là véc-tơ chuyển vị, véc-tơ vận tốc và véc-tơ gia tốc nút tại
62
Hình 3.3. Sơ đồ khối tính đáp ứng động lực học của dầm 2D-FGM chịu lực di động
sử dụng mô hình FBKo
thời điểm cũ i∆t, chú ý rằng vị trí hiện tại của lực di động và véc-tơ tải trọng nút
được tính ở mỗi bước thời gian. Các véc-tơ chuyển vị, vận tốc và gia tốc mới được
gán thành các véc-tơ chuyển vị, vận tốc và gia tốc cũ ở đầu vòng lặp bằng các lệnh:
D0 = D, ˙D0 = ˙D, ¨D0 = ¨D.
Kết luận Chương 3
Chương 3 xây dựng mô hình PTHH cho một phần tử dầm hai nút dựa trên hai
lý thuyết biến dạng trượt. Với phần tử dầm FSDT, mô hình PTHH được xây dựng dựa
trên hai hàm dạng khác nhau, hàm dạng Kosmatka và hàm dạng thứ bậc. Mô hình
PTHH sử dụng ITSDT được xây dựng từ các hàm tuyến tính và hàm dạng Hermite,
63
trong đó hàm Hermite được dùng để nội suy chuyển vị ngang. Biểu thức cho ma trận
độ cứng và ma trận khối lượng cho mô hình dựa trên ITSDT được xây dựng trên cơ
sở coi góc quay của thiết diện ngang hoặc góc trượt ngang là các hàm độc lập. Biểu
thức cho ma trận độ cứng sinh ra do sự tăng nhiệt độ và véc-tơ lực nút cho trường hợp
dầm chịu lực di động cũng được xây dựng trong Chương 3. Ngoài ra trong Chương
3 cũng trình bày thuật toán số theo phương pháp gia tốc trung bình để tính toán đáp
ứng động lực học cho dầm 2D-FGM chịu tác động của tải trọng di động. Sơ đồ khối
để tính đáp ứng động lực học của dầm 2D-FGM, dao động tự do của dầm 2D-FGM
trong môi trường nhiệt độ được minh họa cho hai mô hình PTHH cụ thể. Quy trình
tính toán bài toán dao động tự do của dầm thon 2D-FGM có thể nhận được tương tự
như dầm 2D-FGM có thiết diện không đổi.
Mô hình PTHH dựa trên FSDT với các hàm dạng Kosmatka được trình bày
trong bài báo số [4], mô hình FSDT sử dụng các hàm thứ bậc được công bố trong bài
báo số [1], [3], trong khi mô hình dựa trên ITSDT được trình bày trong bài báo số [2],
[5], [6] trong Mục “Danh mục công trình liên quan tới Luận án”, trang 106.
Chương 4
KẾT QUẢ SỐ VÀ THẢO LUẬN
Mô hình PTHH và thuật toán số xây dựng trong Chương 3 được sử dụng để
phát triển chương trình tính toán số viết trên ngôn ngữ MATLAB và ứng dụng để
phân tích các bài toán cụ thể. Một số kết quả phân tích số sử dụng chương trình tính
toán phát triển trong Luận án được trình bày trong Chương này. Kết quả số được trình
bày trên cơ sở phân tích ba bài toán: (1) Dao động tự do của dầm 2D-FGM trong môi
trường nhiệt độ; (2) Dao động tự do của dầm thon 2D-FGM; (3) Dao động cưỡng bức
của dầm 2D-FGM chịu tác động của lực di động. Từ kết quả số nhận được, một số kết
luận liên quan tới ảnh hưởng của tham số vật liệu, tham số thiết diện, nhiệt độ môi
trường và độ mảnh dầm tới tần số dao động riêng và mode dao động được rút ra. Ứng
xử động lực học của dầm 2D-FDM dưới tác dụng của lực di động cũng được thảo luận
trong Chương. Sự hội tụ và độ tin cậy của các mô hình PTHH trong đánh giá các đặc
trưng dao động của dầm 2D-FGM cũng được đề cập trong Chương này.
4.1. Sự hội tụ và độ tin cậy của mô hình PTHH
4.1.1. Sự hội tụ của mô hình PTHH
Dầm 2D-FGM với tỉ số giữa chiều dài và chiều cao L/h = 20, làm từ thép
không gỉ (SUS304), nhôm (Al), nhôm ô-xit (Al2O3), zirconia (ZrO2) được sử dụng
để nghiên cứu trong Mục này. Tính chất của các vật liệu này được cho trong Bảng 2.1.
Để thuận lợi cho việc thảo luận, ta đưa vào ký hiệu cho tham số tần số dao động cơ
bản, được định nghĩa như sau:
µ = ω1
L2
h
√ρAl
EAl
(4.1)
với ω1 là tần số cơ bản của dầm.
Bảng 4.1 và Bảng 4.2 minh họa sự hội tụ của bốn mô hình PTHH phát triển
trong Luận án trong đánh giá tham số tần số dao động cơ bản µ của dầm 2D-FGM có
thiết diện ngang không đổi (c = 0), tựa giản đơn, không tính tới ảnh hưởng của nhiệt
độ (∆T = 0K). Tham số tần số dao động cơ bản được tính toán cho các giá trị khác
nhau của cặp tham số vật liệu (nx,nz) theo chiều cao và chiều dài dầm.
64
65
Bảng 4.1. Sự hội tụ của các mô hình phần tử trong đánh giá tham số tần số cơ bản
nz = nx Mô hình nE=10 nE=12 nE=14 nE=16 nE=18 nE=20
1/3 FBKo 3.5054 3.5052 3.5051 3.5051 3.5050 3.5050
FBHi 3.5053 3.5051 3.5051 3.5050 3.5050 3.5050
TBSγ 3.5053 3.5052 3.5051 3.5051 3.5051 3.5051
TBSθ 3.5201 3.5155 3.5127 3.5109 3.5096 3.5087
1/2 FBKo 3.5403 3.5401 3.5399 3.5398 3.5398 3.5397
FBHi 3.5401 3.5399 3.5398 3.5397 3.5397 3.5397
TBSγ 3.5401 3.5400 3.5399 3.5398 3.5398 3.5398
TBSθ 3.5548 3.5501 3.5474 3.5455 3.5443 3.5434
1 FBKo 3.5303 3.5500 3.5498 3.5497 3.5495 3.5495
FBHi 3.5500 3.5498 3.5496 3.5495 3.5495 3.5494
TBSγ 3.5499 3.5497 3.5496 3.5495 3.5494 3.5494
TBSθ 3.5637 3.5592 3.5566 3.5549 3.5537 3.5528
3 FBKo 3.4131 3.4128 3.4126 3.4124 3.4123 3.4122
FBHi 3.4127 3.4125 3.4123 3.4123 3.4122 3.4122
TBSγ 3.4119 3.4117 3.4116 3.4115 3.4115 3.4115
TBSθ 3.4234 3.4198 3.4176 3.4161 3.4151 3.4144
Bảng 4.2. Sự hội tụ của mô hình phần tử TBSθ trong đánh giá tham số tần số cơ bản
nE=30 nE=40 nE=50 nE=60 nE=70
nz = nx = 1/3 3.5067 3.5059 3.5056 3.5055 3.5053
nz = nx = 1/2 3.5413 3.5406 3.5403 3.5401 3.5401
nz = nx = 1 3.5508 3.5501 3.5498 3.5496 3.5495
nz = nx = 3 3.4127 3.4121 3.4118 3.4117 3.4116
Từ Bảng 4.1 và Bảng 4.2 ta có thể rút ra các nhận xét sau đây:
• Tham số tần số cơ bản của dầm 2D-FGM nhận được từ bốn mô hình PTHH phát
triển trong Luận án rất sát nhau. Ba trong số bốn mô hình PTHH, cụ thể là mô
hình FBKo, mô hình FBHi và mô hình TBSγ , có tốc độ hội tụ cao. Khi sử dụng
66
ba mô hình này để tính toán, tần số dao động cơ bản của dầm 2D-FGM hội tụ
tới giá trị không thay đổi chỉ với 16 hoặc 18 phần tử.
• Mô hình phần tử TBSθ hội tụ rất chậm, cần tới 70 phần tử để tính toán tần số
dao động cơ bản của dầm. Điều này có thể giải thích bởi trường nội suy tuyến
tính sử dụng cho góc quay không đặc trưng tốt cho góc quay của thiết diện ngang
θ(x, t). Theo lý thuyết dầm, θ(x, t) là đạo hàm của độ võng dầm w0(x, t). Với các
hàm nội suy Hermite sử dụng cho w0(x, t), góc quay của thiết diện ngang, như
vậy cần các hàm bậc hai để nội suy. Khi sử dụng γ0 làm hàm độc lập và nội suy
tuyến tính tham biến này, góc quay được tính qua chuyển vị ngang, θ =w0,x−γ0,
và vì thế là hàm bậc hai của x. Điều này lý giải cho sự hội tụ tốt của mô hình
TBSγ .
• Giá trị của cặp tham số vật liệu (nx,nz) không ảnh hưởng tới tốc độ hội tụ của
các mô hình PTHH. Mô hình FBHi có tốc độ hội tụ tương đương với mô hình
FBKo. Như đã nói trong Chương 3, do không phải thiết lập lại các hàm dạng,
mô hình FBHi, như vậy có ưu điểm hơn trong nghiên cứu dao động của dầm
2D-FGM. Tuy nhiên, mô hình này vẫn cần sử dụng hệ số điều chỉnh trượt mà sự
lựa chọn giá trị của nó vẫn còn là điều tranh cãi.
Từ sự hội tụ của các mô hình PTHH phân tích trên đây, Luận án sẽ chỉ sử dụng
các mô hình có sự hội tụ tốt để tính toán và so sánh kết quả số. Cụ thể, Luận án sẽ
sử dụng mô hình phần tử TBSγ để nghiên cứu dao động tự do của dầm 2D-FGM
trong môi trường nhiệt độ, mô hình FBHi để phân tích dao động tự do của dầm thon
2D-FGM và mô hình phần tử FBKo dùng để nghiên cứu dao động cưỡng bức của dầm
chịu lực di động.
Bảng 4.3 minh họa sự hội tụ của mô hình phần tử FBHi trong đánh giá tham
số tần số cơ bản của dầm thon 2D-FGM tựa giản đơn, với dạng thon C, cho các giá trị
khác nhau của tham số vật liệu (nx,nz) và tham số thiết diện c. Do các mô hình FBKo
và TBSγ có tốc độ hội tụ tương tự như mô hình FBHi nên sự hội của các mô hình
này trong đánh giá tần số dao động cơ bản không minh họa trong Bảng. Bảng 4.3 cho
thấy tốc độ hội tụ của mô hình PTHH trong tính toán tần số dao động cơ bản của dầm
thon chậm hơn khi tính toán tần số dao động của dầm có thiết diện không đổi. Mô
hình FBHi cần tới 30 phần tử để đạt được tốc độ hội tụ trong đánh giá tần số của dầm.
Sự hội tụ của mô hình FBHi phát triển trong Luận án trong đánh giá tham số tần số
67
dao động cơ bản của dầm thon tương đương với mô hình PTHH do Shahba và cộng sự
[138] xây dựng dựa trên các hàm dạng Kosmatka để nghiên cứu dao động tự do của
dầm thon 1D-FGM với cơ tính biến đổi dọc. Như vậy, sự biến thiên của cơ tính theo
chiều cao dường như không ảnh hưởng tới tốc độ hội tụ của mô hình PTHH. Với kết
quả hội tụ này, lưới gồm 30 phần tử sẽ được sử dụng để tính toán các đặc trưng dao
động của dầm thon 2D-FGM trong phần dưới đây.
Bảng 4.3. Sự hội tụ của mô hình FBHi trong đánh giá tham số tần số cơ bản của dầm
thon 2D-FGM (Dạng thon C)
c (nx,nx) nE=10 nE=15 nE=20 nE=25 nE=30 nE=35 nE=40
0.2 (1/2, 1/2) 3.1423 3.1420 3.1419 3.1418 3.1418 3.1418 3.1418
(5/6, 5/6) 3.1491 3.1487 3.1486 3.1485 3.1484 3.1484 3.1484
(1, 1) 3.1428 3.1423 3.1422 3.1421 3.1420 3.1420 3.1420
0.6 (1/2, 1/2) 2.1602 2.1597 2.1596 2.1596 2.1596 2.1596 2.1596
(5/6, 5/6) 2.1482 2.1476 2.1474 2.1473 2.1472 2.1472 2.1472
(1,1) 2.1389 2.1383 2.1381 2.1380 2.1379 2.1379 2.1379
0.9 (1/2, 1/2) 1.0178 1.0162 1.0154 1.0151 1.0149 1.0149 1.0149
(5/6, 5/6) 0.9930 0.9912 0.9904 0.9900 0.9898 0.9898 0.9898
(1, 1) 0.9818 0.9800 0.9791 0.9787 0.9785 0.9785 0.9785
4.1.2. Độ tin cậy của mô hình PTHH
Để đảm bảo độ tin cậy của các mô hình PTHH phát triển trong Chương 3, trước
khi đi vào tính toán cụ thể, Luận án tiến hành so sánh một số kết quả số nhận được từ
các mô hình với các số liệu đã công bố của các tác giả khác.
Do chưa có kết quả công bố về dao động của dầm 2D-FGM tạo từ bốn vật liệu
thành phần với tỷ phần thể tích thay đổi theo quy luật hàm số lũy thừa như nghiên cứu
trong Luận án, việc so sánh, vì thế, sẽ được thực hiện cho dầm 1D-FGM, trường hợp
riêng của dầm 2D-FGM. Việc tính toán được thực hiện bằng cách gán nx = 0 trong
chương trình tính toán và kết quả nhận được sẽ là của dầm 1D-FGM.
Trong Bảng 4.4, tham số tần số cơ bản µ¯ của dầm 1D-FGM tạo bởi Al và Al2O3
được so sánh với kết quả của Sina và cộng sự trong Tài liệu [32] sử dụng phương pháp
68
Bảng 4.4. So sánh tham số tần số cơ bản cho dầm 1D-FGM tạo bởi Al và Al2O3.
nz Nguồn L/h = 10 L/h = 30 L/h = 100
0 Luận án, FBKo 2.8042 2.8439 2.8486
Tài liệu [32] 2.7970 2.8430 2.8480
Tài liệu [50]
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- luan_an_mo_hinh_phan_tu_huu_han_trong_phan_tich_dao_dong_cua.pdf