Từ xưa đến nay, trong lịch sử đấu tranh dân tộc và giai cấp, lực lượng nào
muốn giành thắng lợi, đều phải ra sức giành giật thanh niên, kẻ nào lôi kéo được
thanh niên, người đó chiến thắng. Sở dĩ Napôlêông Bônnapáctơ bóp chết được cách
mạng Pháp là do đã lợi dụng được sức mạnh của lớp trẻ. Chính vì biết mua chuộc
lớp sỹ quan trẻ, lôi cuốn được lớp binh sĩ trẻ mà Napôlêông đã có thể tiến hành
chiến tranh xâm lược, bành trướng đế quốc chuyên chế do ông ta ngự trị ra khắp
châu Âu. A Hitle cũng do khai thác một cách tàn nhẫn tuổi trẻ nước Đức, nhồi nhét
thuyết phản động “dân tộc Giécmanh thượng đẳng” để họ gieo tai hoạ khủng khiếp
cho cả châu Âu. Trong cuộc đấu tranh giành quyền lực giữa các đảng phái trong
một quốc gia hay giữa các thế lực trong một đảng cầm quyền từng diễn ra gay gắt ở
nhiều nước trên thế giới cũng đã cho thấy: do khéo lừa mị, kích động thanh niên
bằng các khẩu hiện mị dân, các danh hiệu bịp bợm, hào nhoáng, giật gân, nên họ
đã lôi kéo được hàng triệu, thậm chí hàng chục triệu thanh niên, thiếu niên ngây thơ
và cuống tín đi theo mình, nhờ đó đã có thể đánh ngã được những đối thủ sừng sỏ
có đủ chính quyền, công an, quân đội và tổ chức đảng trong tay. Các cuộc đảo chính
được gọi một cách mĩ miều “cách mạng hoa cẩm chướng”, “cách mạng nhung”,
“cách mạng màu da cam” đã và đang diễn ra ở một số nước trên thế giới đều theo
một kịch bản như thế cả
102 trang |
Chia sẻ: maiphuongdc | Lượt xem: 4311 | Lượt tải: 1
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận văn Giáo dục chủ nghĩa yêu nước Hồ Chí Minh cho thanh niên tỉnh Thanh Hóa trong thời kỳ đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
nhiệm vụ chính trị cho từng thời gian, từng giai đoạn của cách
mạng, sát hợp hoàn cảnh của từng nơi, tránh rập khuôn, máy móc làm theo chỉ thị
một cách cứng nhắc, thiếu linh hoạt, thiếu tính lịch sự cụ thể với từng nơi, từng lúc,
từng đơn vị.
Trong quá trình thi đua, Hồ Chí Minh rất coi trọng việc rút kinh nghiệm,
tổng kết kinh nghiệm, trao đổi và phổ biến kinh nghiệm, gom góp sáng kiến. Người nói
"Sáng kiến và kinh nghiệm là của quý chung cho cả dân tộc. Chúng ta phải ra sức làm
cho nó dồi dào thêm và lan rộng mãi" [39, tr.471]. Để thi đua yêu nước có kết quả
cao, Người cũng rất quan tâm đến khen thưởng. Người viết "Thi đua là gieo trồng,
khen thưởng là thu hoạch". Để có một vụ thu hoạch thắng lợi thì khen thưởng phải
kịp thời, chính xác, đúng người, đúng việc. Có làm được như vậy thì khen thưởng
mới có tác dụng động viên, khen thưởng mới thể hiện chức năng "Đòn bẩy" của
mình. Khen thưởng là sự công nhận thành tích đạt được, mức độ khen thưởng là thể
hiện mức độ của thành tích, của công lao đóng góp của cá nhân và tập thể. Không
phải khen thưởng để mà khen thưởng mà vấn đề ở đây là vì cái sắp tới mà khen cái
đã làm.
Kháng chiến của ta là trường kỳ, toàn dân và toàn diện. Do vậy thi đua cũng
phải trường kỳ, toàn dân, toàn diện mà không phải nhất thời trong từng việc, ở từng
đợt. Người viết "Ta phải thi đua để kháng chiến thắng lợi, kiến quốc thành công"
[38, tr.658], và " Tất cả mọi việc ích lợi cho dân sinh quốc kế, quan hệ với kháng
chiến kiến quốc, ta đều phải thi đua. Thi đua phải là toàn dân toàn diện" [38, tr.659-
660].
Hồ Chí Minh quan niệm về thi đua yêu nước không phải bó hẹp trong một cơ
quan, một địa phương, một ngành, một nước mà còn mở rộng ra trên phạm vi quốc tế
và mang tinh thần quốc tế. Người viết "Thi đua chẳng những bồi dưỡng tinh thần đoàn
kết và tinh thần yêu nước của dân tộc ta, mà lại làm cho nhân dân đoàn kết với nhân
dân lao động thế giới" [39, tr.474].
Hồ Chí Minh còn chỉ rõ rằng trong thi đua chúng ta tiêu diệt nhiều sinh
lực đế quốc Pháp và Mỹ, tức là ta thiết thực góp phần vào công việc giữ gìn hòa
bình và dân chủ thế giới.
Nhằm không ngừng đẩy mạnh, phát triển phong trào thi đua rộng khắp
hơn nữa, Người luôn căn dặn "Chúng ta phải chống bệnh quan liêu, chống nạn
tham ô, lãng phí. Vì bệnh quan liêu sẽ ngăn trở phong trào thi đua, làm nó chậm
tiến, và nạn tham ô, lãng phí sẽ làm giảm bớt những phong trào thi đua" [39,
tr.475] và "Phải gắn liền tinh thần thi đua với tinh thần yêu nước và tinh thần
quốc tế. Tuyệt đối chớ tự kiêu, tự mãn chớ xa rời quần chúng. Phải luôn nhớ
rằng thành tích là thành tích tập thể, chứ không phải thành tích và anh hùng cá
nhân. Đó là vinh dự chung của dân tộc, chứ không phải là vinh dự riêng của từng
cá nhân" [39, tr.476].
Hồ Chí Minh chỉ rõ thi đua là nhằm mục đích "Dân tộc độc lập, dân
quyền tự do, dân sinh hạnh phúc, và tiến lên chủ nghĩa xã hội". Thi đua yêu nước
không ngừng tạo ra khí thế và tinh thần dân tộc cao trong sự nghiệp xây dựng và
bảo vệ đất nước mà còn đẩy cao tầm vị thế của đất nước và niềm tự hào của dân
tộc giữa cộng đồng thế giới. Phong trào thi đua mà Hồ Chí Minh phát động và
lãnh đạo là biểu hiện tập trung của ý thức yêu nước thâm nhập vào quần chúng
biến thành sức mạnh của dân tộc trong xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Đó là biểu
hiện rực rỡ của chủ nghĩa anh hùng cách mạng của toàn thể dân tộc trong thời
đại Hồ Chí Minh. Ngày nay trong sự nghiệp đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại
hóa đất nước, Đảng và nhà nước ta chủ trương nhân rộng phong trào thi đua yêu
nước hơn nữa trong toàn dân nhằm tạo ra nguồn động lực mới thực hiện thắng
lợi mục tiêu dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh.
Như vậy, có thể khẳng định rằng những thành quả to lớn của cách mạng
Việt Nam trong thời gian vừa qua cũng như trong công cuộc đổi mới hiện nay
gắn liền với việc tổ chức thực hiện có hiệu quả phong trào thi đua yêu nước trên
phạm vi cả nước. Việc thi đua xây dựng và bảo vệ Tổ quốc tốt đã nhân lên gấp
bội sức mạnh tinh thần của dân tộc ta, trở thành lực lượng vật chất mạnh mẽ góp
phần đánh thắng các cuộc chiến tranh xâm lược, làm thất bại mọi âm mưu và hành
động "diễn biến hoà bình" và hoạt động lật đổ của các thế lực thù địch. Thi đua yêu
nước đã góp phần động viên các tầng lớp nhân dân phát huy tài năng, sáng kiến,
thực hiện thắng lợi công cuộc đổi mới đất nước, đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện
đại hoá đất nước.
Từ những điều trình bày ở chương 1, ta thấy: chủ nghĩa yêu nước Việt
Nam truyền thống dưới ánh sáng của chủ nghĩa Mác - Lênin đã có bước nhảy vọt
về chất trở thành chủ nghĩa yêu nước Hồ Chí Minh. Chủ nghĩa yêu nước Hồ Chí
Minh là chủ nghĩa yêu nước xuất hiện trong quá trình đấu tranh giải phóng dân
tộc Việt Nam bằng con đường cách mạng vô sản và xây dựng một nước Việt
Nam hoà bình, thống nhất, độc lập dân chủ và giàu mạnh theo con đường xã hội
chủ nghĩa.
Chủ nghĩa yêu nước Hồ Chí Minh thực sự là tài sản tinh thần to lớn mà
Người đã để lại cho toàn Đảng và toàn dân ta. Ngày nay chúng ta đang đẩy mạnh
sự nghiệp công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước, phấn đấu vì mục tiêu dân giầu
nước mạnh, xã hội công bằng dân chủ văn minh. Phát huy chủ nghĩa yêu nước
Hồ Chí Minh trong giai đoạn cách mạng hiện nay là nhiệm vụ rất quan trọng, cấp
thiết cần được các ngành các cấp đặc biệt quan tâm, trong đó giáo dục chủ nghĩa
yêu nước Hồ Chí Minh cho thanh niên phải được ưu tiên hàng đầu vì đây là lực
lượng đông đảo nhất kế thừa sự nghiệp cách mạng của dân tộc.
Chương 2
Giáo dục chủ nghĩa yêu nước Hồ Chí Minh
cho thanh niên tỉnh Thanh Hoá trong thời kỳ hiện nay
2.1. Vai trò của thanh niên trong sự nghiệp công nghiệp hoá, hiện đại
hoá hiện nay
2.1.1. Quan điểm của Hồ Chí Minh và Đảng ta về vai trò thanh niên
trong xây dựng đất nước
2.1.1.1. Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn đánh giá cao vai trò, vị trí của thanh
niên trong tiến trình cách mạng
Từ xưa đến nay, trong lịch sử đấu tranh dân tộc và giai cấp, lực lượng nào
muốn giành thắng lợi, đều phải ra sức giành giật thanh niên, kẻ nào lôi kéo được
thanh niên, người đó chiến thắng. Sở dĩ Napôlêông Bônnapáctơ bóp chết được cách
mạng Pháp là do đã lợi dụng được sức mạnh của lớp trẻ. Chính vì biết mua chuộc
lớp sỹ quan trẻ, lôi cuốn được lớp binh sĩ trẻ mà Napôlêông đã có thể tiến hành
chiến tranh xâm lược, bành trướng đế quốc chuyên chế do ông ta ngự trị ra khắp
châu Âu. A Hitle cũng do khai thác một cách tàn nhẫn tuổi trẻ nước Đức, nhồi nhét
thuyết phản động “dân tộc Giécmanh thượng đẳng” để họ gieo tai hoạ khủng khiếp
cho cả châu Âu. Trong cuộc đấu tranh giành quyền lực giữa các đảng phái trong
một quốc gia hay giữa các thế lực trong một đảng cầm quyền từng diễn ra gay gắt ở
nhiều nước trên thế giới cũng đã cho thấy: do khéo lừa mị, kích động thanh niên
bằng các khẩu hiện mị dân, các danh hiệu bịp bợm, hào nhoáng, giật gân,… nên họ
đã lôi kéo được hàng triệu, thậm chí hàng chục triệu thanh niên, thiếu niên ngây thơ
và cuống tín đi theo mình, nhờ đó đã có thể đánh ngã được những đối thủ sừng sỏ
có đủ chính quyền, công an, quân đội và tổ chức đảng trong tay. Các cuộc đảo chính
được gọi một cách mĩ miều “cách mạng hoa cẩm chướng”, “cách mạng nhung”,
“cách mạng màu da cam” đã và đang diễn ra ở một số nước trên thế giới đều theo
một kịch bản như thế cả.
Lịch sử là sự kế tục tiếp diễn giữa các thế hệ. Nhưng sự kế tục lịch sử bao
hàm sự kế tục cách mạng lại đòi hỏi phải có sự chuẩn bị chủ động, tự giác và chắc
chắn. Tiến hành công nghiệp hoá đất nước là sự vận động khách quan của lịch sử,
nhưng không phải lúc nào lịch sử cũng vận động theo một con đường thẳng. Những
người cộng sản vốn ý thức được quy luật vận động của lịch sử thông qua hoạt động có
ý thức của con người. Vì vậy, Bác Hồ đã nói: “Muốn có chủ nghĩa xã hội thì trước hết
cần có những con người xã hội chủ nghĩa”.
Sau ngày Tuyên ngôn Độc lập, trong thư gửi học sinh cả nước nhân ngày
khai trường (9-1945), Hồ Chí Minh gửi gắm: “Non sông Việt Nam có trở nên vẻ
vang hay không, dân tộc Việt Nam có được vẻ vang sánh vai với các cường quốc
năm châu được hay không, chính là nhờ một phần lớn công học tập của các em”[37,
tr.33].
Năm 1947, trong thư Gửi các bạn thanh niên, Người lại viết: “Thanh niên là
người tiếp sức cho thế hệ thanh niên già, đồng thời là người phụ trách dìu dắt thế hệ
thanh niên tương lai”, “là người xung phong trong công cuộc phát triển kinh tế và
văn hoá, trong sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội”, “là lực lượng cơ bản trong bộ
đội, công an và dân quân tự vệ, đang hăng hái giữ gìn trật tự trị an, bảo vệ Tổ
quốc”.
Qua đó, ta thấy Bác Hồ luôn đánh giá cao khả năng cách mạng và cống hiến
to lớn của thanh niên đối với tương lai của dân tộc, tiền đồ của cách mạng. Thanh
niên là cái cầu nối giữa các thế hệ: kế tục sự nghiệp của lớp người đi trước đồng
thời bồi dưỡng, dìu dắt thế hệ đàn em. Thanh niên bao giờ cũng là lớp người hăng
hái, nhiệt tình, luôn luôn đi đầu trong mọi việc khó khăn: “Đâu cần thanh niên có,
việc gì khó thanh niên làm”.
Đó là sự đánh giá khách quan, phản ánh bản chất cách mạng, vai trò và sức
mạnh của thanh niên ta, đồng thời cũng thể hiện lòng yêu mến, tin tưởng của Đảng
và Bác Hồ đối với thế hệ trẻ Việt Nam.
Thế hệ trẻ Việt Nam hiện nay đang lớn lên trong những điều kiện hết sức
phức tạp của cuộc đấu tranh giai cấp và dân tộc trên phạm vi toàn thế giới. ở bối
cảnh mở cửa, hội nhập, toàn cầu hoá về kinh tế hiện nay, Việt Nam là một nước xã
hội chủ nghĩa nằm trong tầm xoá sổ của các thế lực đế quốc, thông qua nhiều hình
thức, bằng nhiều thủ đoạn mà ta gọi chung là “diễn biến hoà bình”. Thế hệ trẻ Việt
Nam hiện nay lại đang lớn lên dưới tác động của cơ chế thị trường. Họ đang nghĩ
gì, đang hướng về đâu, đó là điều ta phải nắm chắc, phải tìm ra cơ chế điều chỉnh,
bởi như C.Mác và V.I.Lênin đã từng nói: trong các nhân tố tác động đến hoạt động
của con người không có gì mạnh bằng lợi ích kinh tế.
C.Mác từng cho rằng bộ phận giác ngộ trong giai cấp công nhân nhận thức
rõ ràng tương lai của giai cấp họ và do đó, tương lai của cả loài người, hoàn toàn
phụ thuộc vào việc giáo dục thế hệ công nhân đang lớn lên. V.I.Lênin cũng đã
khẳng định: Theo một nghĩa nào đó, có thể nói rằng nhiệm vụ thực sự xây dựng xã
hội cộng sản chủ nghĩa chính là của thanh niên… chỉ có cải tổ triệt để việc tổ chức
và giáo dục thanh niên thì chúng ta mới có thể, bằng những cố gắng của thế hệ trẻ,
đạt được kết quả là xây dựng nên một nền xã hội không giống xã hội cũ, tức là xã
hội cộng sản.
Từ năm 1925, Bác Hồ đã nêu lên luận điểm: “Muốn thức tỉnh dân tộc, trước
hết phải thức tỉnh thanh niên”. Trong thư Gửi thanh niên Việt Nam, lãnh tụ Nguyễn
ái Quốc đã chỉ rõ, thanh niên Việt Nam có khả năng cách mạng to lớn, là lực lượng
cứu nguy dân tộc. Người dẫn ra các biến cố phi thường đã làm đảo lộn thế giới hồi
đầu thế kỷ XX, Người ca ngợi tấm gương “cần công, kiệm học” của thanh niên
Trung Quốc ở châu Âu để trở về chấn hưng đất nước Trung Hoa. Thế thì thanh niên
Việt Nam phải làm gì đây? Sau khi dẫn ra một số việc tiêu cực, Người thống thiết
kêu gọi: “Hỡi Đông Dương đáng thương hại! Ngưỡi sẽ chết mất nếu đám thanh niên
già cỗi của Người không sớm hồi sinh!”[35, tr.121]. Sau lời cảm thán đượm buồn
đó vân toát lên các ý lớn: vận mệnh dân tộc, sự tồn vong của đất nước, tùy thuộc
vào ý chí và nghị lực của thế hệ trẻ.
Theo Nguyễn ái Quốc, ở Đông Dương chúng ta, đầu thế kỷ XX, dường như
có đủ tất cả những cái mà một dân tộc có thể mong muốn, nhưng chúng ta thiếu tổ
chức và thiếu người tổ chức. Vì vậy, Người hướng vào thanh niên, dựa vào Tâm
Tâm xã, một tổ chức của thanh niên yêu nước đang có mặt tại Quảng Châu nhưng
chưa có phương hướng hoạt động đúng, Người lựa chọn ra những hạt nhân tích cực
và mở các lớp huấn luyện về chính trị, trên cơ sở đó lập ra tổ chức Hội Việt Nam
thanh niên cách mạng, rồi từ tổ chức Thanh niên từng bước tiến lên xây dựng tổ
chức Đảng. Từ thực tế này, đồng chí Lê Duẩn đã rút ra nhận định: Điều đó có nghĩa là
đã có một giai đoạn trong đó thanh niên nắm vai trò là người châm ngòi lửa đầu tiên
cho phong trào cách mạng ở nước ta.
Rõ ràng, các giai cấp, các lực lượng chính trị, trong đấu tranh xã hội, đều ra
sức giành giật và lôi kéo thanh niên. Chỗ khác nhau căn bản là ở mục đích và động
cơ khai thác, sử dụng thanh niên. Kẻ gian hùng lợi dụng tuổi trẻ làm công cụ để
thực hiện tham vọng cá nhân, điên cuồng của hắn. Vĩ nhân chăm lo bồi dưỡng thế
hệ tương lai vì lợi ích của nhân dân, của Tổ quốc và sự phát triển, tiến hoá của nhân
loại.
Vai trò, sức mạnh, khả năng của thanh niên ta đã được khẳng định trong lịch
sử đấu tranh cách mạng của đất nước, nhưng điều đó không phải là bất biến. Các thế
hệ trẻ lớp sau có nối tiếp được lý tưởng và đi tiếp con đường lớp cha anh đã lựa
chọn hay không còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố, trong đó phần rất quan trọng phụ
thuộc và sự chăm lo bồi dưỡng thế hệ cách mạng cho đời sau và sự nêu gương về lý
tưởng và đạo đức của thế hệ đi trước.
Ngay từ những ngày cách mạng còn trứng nước, cùng với việc tổ chức ra
Hội Việt Nam Thanh niên cách mạng, gửi người vào học trường Quân sự Hoàng
phố, cử đi đào tạo ở Mátxơcơva… Bác Hồ đã trực tiếp nuôi dạy thanh niên Việt
Nam từ Thái Lan sang, tất cả đều mang họ Lý của Lý Thuỵ (tên hoạt động của Bác
ở Quảng Châu) trong đó Lý Tự Trọng đã được Đảng cử về nước để chuẩn bị tổ
chức ra Đoàn Thanh niên Cộng sản sau này. Cho đến những năm tháng cuối đời, đã
mấy lần trong Di chúc, Hồ Chí Minh nhắc đến đoàn viên và thanh niên, Người lưu
ý: Đảng phải chăm lo giáo dục đạo đức cho họ, đào tạo họ thành những người thừa
kế xây dựng chủ nghĩa xã hội vừa “hồng” vừa “chuyên”, coi đó là một việc rất quan
trọng và rất cần thiết.
Nền kinh tế hàng hoá nhiều thành phần, vận hành theo cơ chế thị trường
đang từng ngày, từng giờ kích thích lòng tham, tính tư hữu của con người, thúc đẩy
họ chạy đua làm giàu bằng mọi giá! Trong bối cảnh đó, tuổi trẻ Việt Nam sẽ hướng
về đâu? “Sống chiến đấu, lao động, học tập theo gương Bác Hồ vĩ đại”, “Tất cả vì
dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn mình”, hay lập thân, lập
nghiệp theo mục tiêu trở thành nhà triệu phú trẻ tuổi, theo khẩu hiệu “mỗi người
hãy vì mình, Chúa sẽ vì tất cả”?
Rõ ràng rằng tương lai của đất nước, của Việt Nam xã hội chủ nghĩa phụ
thuộc vào hiện tại ta đang thực hiện Di chúc của Bác Hồ: chăm lo “bồi dưỡng thế hệ
cách mạng cho đời sau” như thế nào!
Trong nội dung bồi dưỡng thế hệ cách mạng cho đời sau, Bác Hồ đặt lên
hàng đầu vấn đề bồi dưỡng lý tưởng, chí khí và đạo đức cách mạng cho thanh niên.
Lý tưởng mà Bác Hồ quan tâm giáo dục cho thanh niên là lý tưởng độc lập
dân tộc và chủ nghĩa xã hội, tức là kết hợp chủ nghĩa yêu nước với chủ nghĩa Mác -
Lênin. Ngày nay, các thế lực chống chủ nghĩa xã hội đang tìm cách lung lạc thanh
niên ta bằng cách tách rời độc lập dân tộc với chủ nghĩa xã hội. Chúng ta lựa chọn
chủ nghĩa xã hội vì, như Hồ Chí Minh đã chỉ rõ: chỉ có chủ nghĩa xã hội mới cứu
được nhân loại, đem lại cho mọi người tự do, bình đẳng, bác ái, đoàn kết, ấm no,
việc làm cho mọi người, niềm vui, hoà bình, hạnh phúc. Và thực tế Việt Nam, dù
chưa thật hoàn hảo, cũng đã minh chứng điều này.
Xác định lý tưởng đúng không thực là khó đối với thanh niên hiện nay, vấn
đề là phải kiên định lý tưởng, nghĩa là phải có ý chí, nhất là ở những bước quanh
(thoái trào) của cách mạng. Bồi dưỡng thế hệ cách mạng cho đời sau là làm cho họ
kế thừa được chí lớn của cấc thế hệ cha anh, biến lý tưởng cách mạng thành ý chí
cách mạng, thành động lực tinh thần mạnh mẽ, đánh bại âm mưu phá hoại của kẻ
thù, chiến thắng nghèo nàn, lạc hâu, đưa sự nghiệp công nghiệp hoá, hiện đại hoá
đất nước đến thành công, nhanh chóng đưa Việt Nam lên hàng các quốc gia phát
triển của khu vực thế giới. Trong 5 điều Bác Hồ dạy thanh niên, Người nhấn mạnh
điều trước tiên là: “Phải luôn luôn nâng cao chí khí cách mạng trung với nước, hiếu
với dân, nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào
cũng dánh thắng. Không sợ gian khổ hy sinh, hăng hái thi đua tăng gia sản xuất và
anh dũng chiến đấu, xung phong đi đâu trong sự nghiệp chống Mỹ cứu nước” [44,
tr.504].
Lý tưởng và ý chỉ cách mạng chỉ có thể duy trì và phát triển trên nền tảng
đạo đức cách mạng, đó là đạo đức cần, kiệm, liêm, chính, trí công vô tư của Bác Hồ.
Thiếu đi nền tảng này, tuổi trẻ chưa trải qua dạn dày đấu tranh sẽ không đủ vượt qua
những thăng trầm, khó khăn của hoàn cảnh để kiên trì phấn đấu đền cùng cho lý
tưởng. Thiếu nền tảng đạo đức cách mạng, người chiến sỹ trẻ dễ gục ngã trước
những cám dỗ của kinh tế thị trường.
Cuối cùng trong nội dung giáo dục, Bác Hồ yêu cầu: “Thanh niên phải học
và học cho giỏi”, “phải ham học”. Cách mạng đòi hỏi cả nhiệt tình cách mạng và
tri thức cách mạng. Thanh niên ta ngày nay cần theo được tấm gương học tập của
Bác Hồ: từ một người yêu nước nhiệt thành, tuy không có điều kiện học tập nhiều
trong nhà trường, nhờ sự nỗ lực với ý chí phi thường, nhờ cả thiên tài trí tuệ hiếm
có, Người đã từng bước chiếm lĩnh được những đỉnh cao của trí thức cách mạng, “là
một con người kiệt suất trên nhiều lĩnh vực, một con người uyên bác… Người sẽ trở
thành một lãnh tụ cách mạng không phải bằng hình thức bề ngoài mà bằng học thức,
hiểu biết và trí tuệ của Người”.
Noi theo tấm gương Hồ Chí Minh, thanh niên không ngừng vươn lên chiếm
lĩnh những giá trị mới nhất của thời đại văn minh trí tuệ (do phương tiện thông tin,
kỹ thuật số và các điều kiện thuận lợi khác đem lại) phấn đấu trở thành những nhân
tài thuộc nhiều lĩnh vực, đưa nước ta sánh vai, mở mặt với năm châu, như sinh thời
Bác Hồ đã từng mong mỏi.
2.1.1.2. Quan điểm của Đảng Cộng sản Việt Nam về công nghiệp hoá và
vai trò thanh niên trong tiến trình công nghiệp hoá đất nước
Các văn kiện Đại hội của Đảng Cộng sản Việt Nam đã từng bước tổng kết,
điều chỉnh về nội dung, vai trò, vị trí công nghiệp hoá cho từng giai đoạn lịch sử
phát triển của nền kinh tế quốc dân. Quan điểm của Đảng Cộng sản Việt Nam về
công nghiệp hoá, hiện đại hoá là "Quá trình chuyển đổi căn bản, toàn diện các hoạt
động kinh tế, xã hội từ sử dụng sức lao động thủ công là chính sang sử dụng một
cách phổ biến sức lao động cùng với công nghệ phương tiện và phương pháp tiên
tiến, hiện đại, tạo ra năng suất lao động xã hội cao" [12, tr.42].
Đặc điểm quan trọng nhất và quyết định nhất của công nghiệp hoá là sự
thay thế kỹ thuật thủ công bằng máy móc trên quy mô toàn bộ nền kinh tế quốc dân,
đẩy mạnh sự phân công lao động xã hội và sản xuất hàng hoá tạo ra bước ngoặt
trong việc nâng cao năng suất lao động xã hội, biến đổi một xã hội nông nghiệp lạc
hậu thành một xã hội công nghiệp tiên tiến.
Công nghiệp hoá, hiện đại hoá là sự tác động có ý thức để thúc đẩy nhanh
hơn quá trình phát triển của lực lượng sản xuất. Công nghiệp hoá là điều kiện quan
trọng nhất của tiến bộ xã hội và tiến bộ kinh tế kỹ thuật. Đối với các nước chưa có
nền công nghiệp phát triển, công nghiệp hoá là biện pháp cơ bản để xây dựng cơ sở
vật chất - kỹ thuật của chủ nghĩa xã hội và trên cơ sở đó giải quyết những vấn đề xã
hội quan trọng nhất.
Bất cứ một quốc gia nào muốn phát triển cũng phải trải qua công nghiệp
hoá. Đó là quy luật đối với tất cả các nước. Đặc biệt là những nước đi lên chủ nghĩa
xã hội chưa qua giai đoạn phát triển tư bản chủ nghĩa, lực lượng sản xuất còn thấp
kém, thì công nghiệp hoá được xác định là nhiệm vụ trọng tâm trong suốt thời kỳ
quá độ. Công nghiệp hoá phải gắn liền với hiện đại hoá đây là một nhận thức đúng
đắn, nhạy bén của Đảng và Nhà nước ta nhằm đưa sự nghiệp công nghiệp hoá
nhanh chóng đến thắng lợi.
Công nghiệp hoá, hiện đại hoá phải tạo ra được những tiền đề về vật chất -
kỹ thuật, về khoa học - công nghệ, về kinh tế - chính trị, về văn hoá - tư tưởng và
con người mới xã hội chủ nghĩa... nhằm huy động và sử dụng có hiệu quả mọi
nguồn lực, không ngừng tăng năng suất lao động xã hội, làm cho nền kinh tế tăng
trưởng nhanh và bền vững...
Đảng Cộng sản Việt Nam xác định nguồn lực quan trọng nhất trong công
nghiệp hoá đất nước là nhân tố con người. Trong đó, thanh niên là lực lượng xã hội
hùng hậu, có sức khoẻ, có trình độ học vấn, có tiềm năng sáng tạo, có khả năng tiếp
cận và làm chủ khoa học hiện đại. Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ IX chỉ rõ thanh
niên là lực lượng xung kích cách mạng, là nguồn nhân lực quyết định thắng lợi của
sự nghiệp công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước, trong bối cảnh thế giới biến động
phức tạp, trước xu thế toàn cầu hoá về kinh tế và sự phát triển kinh tế tri thức.
Yêu cầu đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá đã đặt thế hệ trẻ nước ta
vào vị trí quan trọng hàng đầu. Nghị quyết 04 của Ban Chấp hành Trung ương Đảng
khoá VII nhận định:
Thanh niên phải là lực lượng xung kích trong sự nghiệp xây dựng
và bảo vệ Tổ quốc. Sự nghiệp đổi mới có thành công hay không, đất
nước bước vào thế kỷ 21 có vị trí xứng đáng trong cộng đồng thế giới
hay không, cách mạng Việt Nam có vững bước theo con đường xã hội
chủ nghĩa hay không, phần lớn tùy thuộc vào lực lượng thanh niên, vào
việc bồi dưỡng, rèn luyện thế hệ thanh niên. Công tác thanh niên là vấn
đề sống còn của dân tộc, là một trong những nhân tố quyết định sự thành
bại của cách mạng. Vì vậy, vấn đề thanh niên và công tác thanh niên phải
đặt ở vị trí trung tâm trong chiến lược phát huy nhân tố con người [11,
tr.2].
Khi con người vừa là mục tiêu vừa là động lực của sự phát triển kinh tế - xã
hội, thì một thế hệ trẻ được giáo dục, đào tạo tốt, có nhân cách sẽ đáp ứng được
những đòi hỏi của phát triển hiện đại và sự nghiệp đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện
đại hoá đất nước.
Cũng như thanh niên cả nước, thanh niên Thanh Hoá là một lực lượng đông
đảo và có vai trò rất quan trọng trong sự nghiệp đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại
hoá quê hương. Thực tế trong thời gian qua Đoàn thanh niên tỉnh Thanh Hoá dưới
sự lãnh đạo của Đảng đã thể hiện tính xung kích và sáng tạo của tuổi trẻ, tham gia
có hiệu quả vào quá trình phát triển kinh tế - xã hội tại địa phương. Trong điều kiện
hiện nay, các đối tượng thanh niên trong tỉnh ngày càng tích cực thi đua học tập
nâng cao trình độ tay nghề, chuyên môn, học vấn, khoa học, kỹ thuật, ngoại ngữ, tin
học để lập thân lập nghiệp đáp ứng đòi hỏi ngày càng cao của sự nghiệp công
nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước. Kết quả rõ nét trong những năm qua là nhận thức
của thanh niên ngày càng đúng đắn về nghề nghiệp, việc làm. Đoàn viên thanh niên
đã chủ động chọn những ngành nghề kỹ thuật, dễ tìm việc làm, đáp ứng nhu cầu
ngày càng cao của xã hội. Thanh niên thực sự đóng một vai trò quan trọng trong sự
nghiệp công nghiệp hoá, hiện đại hoá của tỉnh Thanh Hoá.
2.1.2. Đôi điều về tỉnh Thanh Hoá và sự đóng góp của thanh niên trong
sự nghiệp công nghiệp hoá, xây dựng Thanh Hoá giầu mạnh
2.1.2.1. Đôi điều về tỉnh Thanh Hoá
Tỉnh Thanh Hoá, phía Bắc tiếp giáp với 3 tỉnh: Sơn La, Hoà Bình, Ninh Bình,
phía Nam giáp với tỉnh Nghệ An, phía Tây giáp tỉnh Hủa Phăn (nước CHDCND Lào),
phía Đông là vịnh Bắc Bộ với chiều dài bờ biển là 102 km.
Toạ độ địa lý : 19018 đến 200 vĩ độ Bắc
104022 đến 106004 kinh độ đông.
ở vị trí địa lý này Thanh Hoá nằm trong vùng khí hậu nhiệt đới gió mùa.
Khí hậu có 2 mùa rõ rệt, mùa nóng trùng với mùa mưa và mùa lạnh trùng với mùa
khô. Nhiệt độ trung bình năm vào khoảng 23-240C. Lượng mưa trung bình năm từ
1.600 - 1.800mm. Lượng mưa lớn, ánh sáng dồi dào là những điều kiện thuận lợi
cho việc phát triển nông, lâm, ngư nghiệp.
Diện tích tự nhiên của tỉnh là 11.168km2, gồm miền núi, vùng cao - biên
giới, vùng đồng bằng và vùng biển, xếp thứ 6 về diện tích trong cả nước. Thanh
Hoá nằm ở cửa ngõ nối liền Bắc Bộ với Trung Bộ và Nam Bộ bằng quốc lộ 1A,
đường sắt Bắc - Nam, đường Hồ Chí Minh và quốc lộ 15A nối liền Thanh Hoá với
các tỉnh Tây Bắc, quốc lộ 10 nối Thanh Hoá với các tỉnh duyên hải Bắc Bộ còn
quốc lộ 217 nối thông Thanh Hoá với nước bạn Lào. Trong lịch sử, Thanh Hoá đã
từng là căn cứ địa vững chắc, là kho nhân tài, vật lực phục vụ các cuộc kháng chiến
chống xâm lược.
Điều kiện tự nhiên của Thanh Hoá có nhiều thuận lợi cho sự phát triển kinh
tế, văn hoá, xã hội.
Đồi núi chiếm diện tích lớn làm cho Thanh Hoá là tỉnh có tiềm năng về
kinh tế lâm nghiệp, dồi dào lâm sản, tài nguyên rừng phong phú.
Bờ biển Thanh Hoá dài, có nhiều bãi cát đẹp, rộng, sạch, thềm lục địa nông,
rộng, bằng phẳng với nhiều loại hải sản ngon và quý. Do đó, Thanh Hoá là tỉnh có
thế mạnh về khai thác du lịch và phát triển kinh tế biển.
Đồng bằng Thanh Hoá rộng 2.900 km2, rộng nhất miền Trung, thứ ba của
cả nước chủ yếu được bồi đắp bằng phù sa của sông. Tuy nhiên, đất đai ở đây không
được bằng phẳng, ít có cánh đồng thẳng cánh cò bay mà cao, thấp khác nha
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- 135_8338.pdf