Nâng cao hoạt động xuất khẩu giầy dép Việt Nam - Thực trạng và giải pháp

Cho dù kim ngạch xuất khẩu giầy dép chiếm tỷ trọng lớn trong tổng kim ngạch xuất khẩu của cả nước, ngành sản xuất giầy dép vẫn là một ngành mới và vẫn đang gặp khó khăn. Vì vậy, nó cần được bảo vệ và quản lý bằng những biện pháp, chính sách tích cực của nhà nước. Kim ngạch xuất khẩu toàn ngành là lớn, thị trường tiêu thụ cũng tương đối rộng nhưng như đã phân tích ở trên, ngành sản xuất giầy dép của Việt Nam nói chung và xuất khẩu giầy dép Việt Nam nói riêng còn gặp rất nhiều khó khăn. Dưới đây là một số giải pháp nhằm nâng cao hơn nữa hiệu quả của hoạt động xuất khẩu giầy dép Việt Nam.

 

doc12 trang | Chia sẻ: huong.duong | Lượt xem: 1369 | Lượt tải: 1download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Nâng cao hoạt động xuất khẩu giầy dép Việt Nam - Thực trạng và giải pháp, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Lời mở đầu Trước năm 1996, xu hướng chuyển sang nền kinh tế thị trường đã hình thành nhưng phải đến đại hội VI mới xuất hiện bước ngoặt trong đổi mới chính sách và cơ chế quản lý kinh tế nói chung, cơ chế quản lý thương mại và dịch vụ nói riêng. Bước ngoặt này đã đem lại hiệu quả kinh tế kỳ diệu cho nền kinh tế, biến nền kinh tế nước ta từ nền kinh tế tập trung quan liêu bao cấp sang nền kinh tế hàng hoá gắn sản xuất với thị trường. Trong nền kinh tế thị trường, mọi thành phần kinh tế được tự do kinh doanh những mặt hàng mà nhà nước không cấm, nhà nước bảo hộ những hoạt động kinh doanh hợp pháp và tạo điều kiện cho mọi thành phần kinh tế bình đẳng. Việc chuyển hướng nền kinh tế đã ảnh hưởng lớn đến hoạt động xuất nhập khẩu. Qua từng năm, kim ngạch xuất nhập khẩu tăng lên nhanh chóng và trở thành mặt trận kinh tế quan trọng của nền kinh tế quốc dân. Chiến lược công nghiệp hoá hướng về xuất khẩu đã được công nhận là một mô hình phát triển đưa các quốc gia thoát khỏi tình trạng lạc hậu và đói nghèo, tiến gần đến mức chung của thế giới. Hiện nay, mặt hàng xuất khẩu chủ yếu của nước ta là dầu thô, dệt may, giầy dép, gạo, thuỷ sản, cà phê...Trong đó , măt hàng xuất khẩu giầy dép đang giữ một vị trí quan trọng và có tỷ trọng lớn trong tổng kim ngạch xuất khẩu của chúng ta. Cùng với sự tăng trưởng và phát triển của kinh tế thế giới, nhu cầu trên thị trường xuất khẩu ngày càng cao, dẫn đến những đòi hỏi cần được đáp ứng. Nhu cầu về giầy dép là một nhu cầu cơ bản ; vì vậy ,cơ hội phát triển trong tương lai của ngành giầy dép là rất lớn. Việc nghiên cứu: “Nâng cao hoạt động xuất khẩu giầy dép Việt Nam- thực trạng và giải pháp” là cần thiết để từ đó chúng ta xây dựng được định hướng phát triển và phương hướng khắc phục khó khăn trong hoạt động xuất khẩu giầy dép những năm tới. Nội dung Phần I Lý luận chung về xuất khẩu hàng hoá Khái niệm xuất khẩu. Hoạt động xuất khẩu hàng hoá là việc bán hàng hoá và dịch vụ cho một quốc gia khác trên cơ sở dùng tiền tệ thanh toán. Tiền tệ trong trường hợp này có thể là ngoại tệ đối với một hoặc hai quốc gia. Mục đích của hoạt động xuất nhập khẩu là khai thác được lợi thế so sánh của từng quốc gia trong phân công lao động quốc tế. Hoạt động xuất khẩu diễn ra trên mọi lĩnh vực, trong mọi điều kiện kinh tế, từ xuất khẩu hàng hoá tiêu dùng cho đến tư liệu sản xuất, máy móc thiết bị và công nghệ kỹ thuật cao. Hoạt động xuất khẩu diễn ra trên một phạm vi rộng rãi cả về điều kiện không gian và thời gian. Nó có thể diễn ra trong thời gian rất ngắn song cũng có thể kéo dài hàng năm, có thể tiến hành trên phạm vi một quốc gia hay nhiều quốc gia khác nhau. 2. Vai trò của hoạt động xuất khẩu. 2.1. Đối với nền kinh tế quốc dân Xuất khẩu có vai trò đặc biệt quan trọng trong quá trình phát triển kinh tế của từng quốc gia. Các lý thuyết về tăng trưởng và phát triển đều chỉ ra rằng, để tăng trưởng và phát triển kinh tế, mỗi quốc gia cần có bốn điều kiện: nguồn nhân lực, tài nguyên, vốn và khoa học công nghệ. Song không phải quốc gia nào cũng có đầy đủ những điều kiện đó. Hiện nay, các nước đang phát triển đang thiếu vốn và kỹ thuật công nghệ nhưng lao động và nguồn tài nguyên thiên nhiên lại rất dồi dào. Các nước phát triển lại dồi dào về vốn và khoa học công nghệ nhưng lại thiếu lao động và tài nguyên thiên nhiên. Để giải quyết tình trạng này, họ buộc phải nhập từ bên ngoài những yếu tố sản xuất trong nước chưa hoặc gặp khó khăn trong sản xuất, có nghĩa là phải cần một nguồn ngoại tệ chính là khoản ngoại tệ thu về từ xuất khẩu. Xuất khẩu là hoạt động chính tạo ra tiền đề cho nhập khẩu, tạo điều kiện cho qui mô và tốc độ tăng trưởng của nhập khẩu. Vai trò của xuất khẩu đối với nền kinh tế quốc dân thể hiện qua một số khía cạnh sau: + Xuất khẩu đảm bảo cho khả năng phát triển kinh tế. ở những nước đang phát triển, một trong những vật cản chính của quá trình tăng trưởng kinh tế là sự thiếu vốn. Nguồn vốn huy động từ nước ngoài được coi là chủ yếu nhưng mọi cơ hội tiếp nhận đầu tư hay vay nợ nước ngoài chỉ tăng lên khi chủ đầu tư hay người cho vay nợ nhận thấy khả năng xuất khẩu của nước đó vì đây là nguồn chính đảm bảo khả năng trả nợ. + Xuất khẩu thúc đẩy quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế, thúc đẩy sản xuất phát triển. Thực tế cho thấy rằng xuất khẩu góp phần làm dịch chuyển nền kinh tế của các quốc gia đang phát triển từ nông nghiệp sang công nghiệp và dịch vụ. Tác động của xuất khẩu đối với sản xuất và chuyển dịch cơ cấu kinh tế được nhìn nhận dưới hai cách sau: Chỉ xuất khẩu những sản phẩm thừa so với nhu cầu tiêu dùng nội địa. Điều này có nghĩa là trong trường hợp nền kinh tế qui mô nhỏ và lạc hậu, sản xuất còn chưa đủ tiêu dùng thì xuất khẩu chỉ bó hẹp trong một phạm vi nhỏ và tăng trưởng chậm nếu không muốn nói là không thể tăng trưởng. Do đó các ngành sản xuất không có cơ hội để phát triển và mở rộng. Coi thị trường thế giới là mục tiêu để tổ chức sản xuất, coi trọng xuất khẩu. Quan điểm này tác động tích cực đến chuyển dịch cơ cấu kinh tế và phát triển sản xuất. Cụ thể là: Xuất khẩu tạo điều kiện cho các ngành cùng có điều kiện và cơ hội phát triển. Ví dụ khi ngành dệt may xuất khẩu phát triển, các ngành liên quan như bông, sợi, nhuộm, tẩy, hấp.. sẽ có cơ hội phát triển. Xuất khẩu tạo điều kiện mở rộng thị trường sản phẩm, tạo lợi thế nhờ qui mô.Xuất khẩu là phương tiện tạo vốn và thu hút kỹ thuật công nghệ mới từ các nước phát triển nhằm hiện đại hoá nền kinh tế nội địa, tạo năng lực sản xuất mới.Xuất khẩu thúc đẩy quá trình chuyên môn hoá, tăng cường hiệu quả sản xuất của các quốc gia bởi khi khoa học công nghệ ngày càng phát triển thì phân công lao động ngày càng sâu sắc. Mặt khác, thông qua xuất khẩu một nước có thể tập trung vào sản xuất mặt hàng mình có lợi thế để trao đổi lấy thứ mình cần một cách có hiệu quả hơn. + Xuất khẩu tác động tích cực đến việc giải quyết công ăn việc làm, cải thiện đời sống nhân dân.Hoạt động xuất khẩu thu hút hàng triệu lao động và tạo thu nhập ổn định cho người lao động. Mặt khác, xuất khẩu tạo ra nguồn ngoại tệ để nhập khẩu hàng tiêu dùng đáp ứng nhu cầu ngày càng đa dạng và phong phú của nhân dân. + Xuất khẩu là cơ sở để mở rộng và thúc đẩy phát triển các mối quan hệ kinh tế đối ngoại.Xuất khẩu và các mối quan hệ kinh tế đối ngoại khác có sự tác động qua lại, phụ thuộc lẫn nhau. Xuất khẩu là hoạt động chủ yếu, thể hiện mối liên kết trên toàn thế giới, từ đó thúc đẩy các mối quan hệ khác như du lịch quốc tế, bảo hiểm quốc tế, tín dụng quốc tế… phát triển theo. Ngược lại sự phát triển của các ngành này tạo điều kiện cho ngành xuất khẩu càng phát triển hơn. 2.2. Đối với một doanh nghiệp + Thông qua xuất khẩu, các doanh nghiệp trong nước có cơ hội tham gia vào cuộc cạnh tranh trên thị trường thế giới về giá cả, chất lượng. Những yếu tố đó đòi hỏi doanh nghiệp phải hình thành một cơ cấu sản xuất phù hợp với thị trường. Trên cơ sở đó, doanh nghiệp phát triển tới một mức độ cao hơn. + Xuất khẩu tạo điều kiện để doanh nghiệp mở rộng thị trường, mở rộng quan hệ kinh doanh với các bạn hàng cả trong và ngoài nước trên cơ sở hai bên cùng có lợi, tăng doanh số và lợi nhuận, đồng thời chia sẻ rủi ro, mất mát trong hoạt động kinh doanh, tăng uy tín của doanh nghiệp. Phần II Thực trạng xuất khẩu giầy dép của Việt Nam trong thời gian qua I- Thị trường xuất khẩu giầy dép của Việt Nam. Kể từ những năm 1980, đồ da Việt Nam đã có sự phát triển khá mạnh do có sự hợp tác giữa Việt Nam với Liên Xô và một số nước Đông Âu cũ trong hội đồng tương trợ kinh tế. Các sản phẩm giầy dép theo sự hợp tác này không có sự đảm bảo về chất lượng cũng như tính cạnh tranh cao do thói quen làm ăn xã hội chủ nghĩa. Kể từ khi hiệp định này bị cắt bỏ thì ngành giầy da nước ta mới có bước tiến bộ nhất từ sau khi nước ta chuyển sang nền kinh tế thị trường vào năm 1996. Ngành giầy dép trở thành một ngành kinh tế kỹ thuật độc lập mang lại cho đất nước những khoản tiền không nhỏ. Hiện nay, các sản phẩm giầy dép xuất khẩu của Việt Nam bao gồm giầy thể thao, giầy nữ, giầy da, dép đi trong nhà, sandal… chất lượng khá tốt. Sản phẩm của chúng ta thường được xuất khẩu sang thị trường những nước tư bản như Tây Âu và Bắc Mỹ. Thị trường chủ yếu của giầy dép xuất khẩu là các nước thuộc liên minh châu âu do sản xuất giầy dép tại châu âu đang ngày càng giảm sút đồng thời hàng xuất khẩu giày dép của Việt Nam được hưởng ưu đãi theo hệ thống ưu đãi phổ cập GSP. Ngoài ra Việt Nam còn đang nhìn thấy Mỹ là một thị trường tiềm năng cho dù hiện nay Mỹ và Việt Nam mới ký hiệp định thương mại các điều kiện còn chưa ổn định nhưng hai hãng giầy thể thao danh tiếng là Nike và Reebok đã thành công trong việc sản xuất giầy thể thao tại Việt Nam. Ngoài ra, một khối lượng lớn sản phẩm giầy dép của Việt Nam còn được xuất khẩu sang một số nước châu á như Đài Loan, Nhật Bản, Hàn Quốc, Hồng Kông ,tuy nhiên phần lớn những số này được sử dụng để tái xuất khẩu. Tóm lại, thị trường xuất khẩu giầy dép của Việt Nam là một thị trường rộng lớn với đủ các thị hiếu nhưng đều có chung một yêu cầu chất lượng cao, mẫu mã đẹp và đa dạng. II- Những hạn chế và nguyên nhân trong hoạt động xuất khẩu giầy dép Việt Nam Trong hoạt động xuất khẩu giầy dép, bên cạnh những ưu điểm chúng ta cũng có những hạn chế. Về phía khách quan có thể nói rằng hoạt động xuất khẩu giầy dép nước ta đang gặp những khó khăn sau: + Trong những năm trước đây, khi thị trường Liên Xô chưa tan vỡ và thị trường Đông Âu còn ổn định thì hình thức gia công để xuất khẩu phát triển cao. Song những năm gần đây do sự phát triển của những hình thức xuất nhập khẩu khác, các khách hàng của ta tại Đông Âu đã chuyển dần từ hình thức đặt gia công sang nhập khẩu trực tiếp nhưng nhìn chung, các doanh nghiệp nước ta vẫn chưa khôi phục lại được thị trường Đông Âu. + Không chỉ riêng nước ta mà các nước khác trong khu vực có điều kiện tương tự như chúng ta cũng phát triển ngành giầy dép để tận dụng những điều kiện thuận lợi của họ. Do đó chúng ta phải cạnh tranh rất gay gắt với những nước đó về mọi mặt: mẫu mã, giá cả, chất lượng. + Khó khăn về nguồn nguyên liệu. Hiện nay đây là một khó khăn cho toàn bộ ngành xuất khẩu giầy dép của nước ta. Các đối tác nước ngoài dù liên doanh với chúng ta hay đặt hàng gia công xuất khẩu đều rất hiếm khi cung cấp nguyên vật liệu cho các doanh nghiệp Việt Nam để sản xuất. Hầu như phía Việt Nam đều phải tự lo về phần nguyên vật liệu. Và khó khăn của chúng ta chính là khó khăn trong thu mua nguyên vật liệu hoặc nguyên vật liệu không đảm bảo chất lượng. Lượng da trâu, da bò trong nước chỉ mới đáp ứng được gần 50% nhu cầu của ngành da giầy, lượng còn lại phải nhập khẩu là chủ yếu. Về phía chủ quan có những hạn chế sau: + Thứ nhất là sự thiếu vốn và công nghệ: Theo số liệu thống kê, từ năm 1991 đến nay, bình quân mỗi doanh nghiệp nhà nước chỉ mới đầu tư khoảng 8 triệu USD. Đây là số vốn đầu tư hết sức nhỏ nhoi so với các công ty nước ngoài và để đạt kim ngạch xuất khẩu 1 tỉ USD vào năm 2000, ngành giầy da cần phải đầu tư 565 triệu USD thế nhưng hiện nay chưa thấy nguồn vốn nào khả quan. Tình trạng thiếu vốn ngặt nghèo khiến cho không ít doanh nghiệp buộc lòng phải mua thiết bị với công nghệ lỗi thời nên ngay cả khi khách hàng đặt hàng cao cấp có lợi nhuận cao, chúng ta cũng không đủ khả năng thực hiện. Hơn thế nữa, ngành công nghiệp da giầy còn đang bỏ trống khâu chế tạo mẫu mã. + Thứ hai là không có hệ thống phân phối trực tiếp tại các thị trường nước ngoài và lãng quên thị trường trong nước: Cái yếu cơ bản của các doanh nghiệp da-giầy Việt Nam là không có hệ thống phân phối trực tiếp tại các thị trường tiêu thụ, nên thường xuyên phải bán sản phẩm của mình cho các công ty trung gian với giá rẻ. Bên cạnh đó, hướng đầu tư cho sản xuất của ngành da-giầy Việt Nam là xuất khẩu và gia công sản phẩm cho nước ngoài cho nên thị trường nội địa hầu như bị quên lãng. Mặt hàng giầy đang chiếm ưu thế trên thị trường Việt Nam là giầy Trung Quốc được nhập vào qua nhiều đường khác nhau (cả hợp pháp lẫn phi pháp). Một điều khá quan trọng là để hoạt động xuất khẩu một mặt hàng có hiệu quả và tạo được uy tín thì mặt hàng đó cần phải chiếm lĩnh được thị trường trong nước. Qua các phân tích ở trên, ta có thể thấy rằng xuất khẩu giầy dép của nước ta là một lĩnh vực tuy còn nhiều khó khăn nhưng đã là một lĩnh vực có tiềm năng. Vì vậy để phát huy hết những thuận lợi và hạn chế những khó khăn trong hoạt động xuất khẩu giầy dép,việc nỗ lực tự hoàn thiện mình song song với sự hỗ trợ của nhà nước là cần thiết. Phần III Triển vọng xuất khẩu và một số biện pháp nhằm thúc đẩy hoạt động xuất khẩu giầy dép của Việt Nam. Định hướng phát triển ngành giầy dép Việt Nam. Trong chiến lược phát triển đến năm 2010, ngành giầy da đã xác định mục tiêu “hướng ra xuất khẩu” để thu hút ngoại tệ, tự cân đối các điều kiện để sản xuất và phát triển. Với mục tiêu đó ngành giầy da sẽ tập trung vào những quan điểm sau Quan điểm hướng ra xuất khẩu và chuyển từ gia công sang mua nguyên vật liệu, bán thành phẩm đảm bảo nâng cao hiệu quả, tăng nhanh tích luỹ, nâng cao chất lượng và đa dạng hoá những mặt hàng xuất khẩu. Ưu tiên phát triển những cơ sở sản xuất nguyên liệu phụ, hoá chất phục vụ cho ngành nhằm tiết kiệm ngoại tệ, hạn chế sự phụ thuộc và tạo thế chủ động trong sản xuất kinh doanh. Coi trọng thị trường nội địa, khai thác tối đa năng lực nhằm khai thác nhu cầu ngày càng tăng của tiêu dùng trong nước lẫn tiêu dùng quốc tế. Chú trọng khâu thiết kế và triển khai những mẫu mã mới đáp ứng yêu cầu ngày càng cao của thị trường nội địa cũng như quốc tế. Bồi dưỡng nâng cao trình độ cho đội ngũ cán bộ kỹ thuật, công nhân lành nghề để đảm bảo sự tiếp thu nhanh chóng chuyển giao công nghệ, phấn đấu làm chủ trong sản xuất và không phụ thuộc vào đối tác nước ngoài. Chú trọng đầu tư chiều sâu để đồng bộ hoá các dây chuyền sản xuất, bổ sung các thiết bị lẻ, thay thế những thiết bị lạc hậu, đổi mới công nghệ làm tăng sản lượng, tăng năng suất, nâng cao chất lượng sản phẩm, giảm chi phí sản xuất và hạn chế ô nhiễm môi trường. Trong giai đoạn tới, ngành giầy da Việt Nam tiếp tục tham gia vào quá trình quốc tế hoá lực lượng sản xuất, chịu sự phân công lao động quốc tế góp phần tạo nên một thị trường rộng lớn. Đồng thời các thành phần kinh tế trong ngành nên chú trọng làm cho nhãn hiệu của những mặt hàng có xuất xứ từ Việt Nam có chất lượng cao (ứng dụng theo tiêu chuẩn ISO 9000, 9002) nhằm tạo cho ngành giầy da Việt Nam có vị trí cao trên thị trường quốc tế. Với quan điểm định hướng trên, ngành giầy da Việt Nam cần có chiến lược phát triển tập trung mọi nguồn lực về khoa học công nghệ và nhân lực để có thể thực hiện được những mục tiêu đề ra. Một số giải pháp thúc đẩy hoạt động xuất khẩu giầy dép của Việt Nam. Cho dù kim ngạch xuất khẩu giầy dép chiếm tỷ trọng lớn trong tổng kim ngạch xuất khẩu của cả nước, ngành sản xuất giầy dép vẫn là một ngành mới và vẫn đang gặp khó khăn. Vì vậy, nó cần được bảo vệ và quản lý bằng những biện pháp, chính sách tích cực của nhà nước. Kim ngạch xuất khẩu toàn ngành là lớn, thị trường tiêu thụ cũng tương đối rộng nhưng như đã phân tích ở trên, ngành sản xuất giầy dép của Việt Nam nói chung và xuất khẩu giầy dép Việt Nam nói riêng còn gặp rất nhiều khó khăn. Dưới đây là một số giải pháp nhằm nâng cao hơn nữa hiệu quả của hoạt động xuất khẩu giầy dép Việt Nam. Về phía doanh nghiệp. + Các doanh nghiệp cần nghiên cứu kỹ thị trường tiêu thụ bởi sự tồn tại của doanh nghiệp là do thị trường quyết định ; vì vậy các doanh nghiệp cần xác định rõ: Nhu cầu thị trường hiện tại. Dự báo nhu cầu thị trường trong tương lai. Khả năng chiếm lĩnh thị trườngvà cạnh tranh trên thị trường Trên cơ sở nghiên cứu phân tích thị trường, doanh nghiệp cần xác định được quy mô sản xuất hàng năm. Đồng thời doanh nghiệp cần tính đến yếu tố: ảnh hưởng của thu nhập và giá cả đến nhu cầu thị trường. Các ảnh hưởng khác đột biến đối với nhu cầu thị trường. Quá trình nghiên cứu đó giúp cho doanh nghiệp biết được khả năng tiêu thụ. Nhưng để tiêu thụ được trong thực tế thì các doanh nghiệp cần phải làm sao cho người tiêu thụ biết đến sản phẩm của mình bằng cách tổ chức mạng lưới phân phối sản phẩm hợp lý. Trong lĩnh vực xuất khẩu, doanh nghiệp cần phải tính đến khả năng sản xuất của nước nhập khẩu và cả khả năng của những nước xuất khẩu khác xâm nhập vào thị trường đó. Tất cả những việc này đòi hỏi doanh nghiệp phải có bộ phận nghiên cứu có hiệu quả. + Tạo sự tín nhiệm của khách hàng nước ngoài đối với sản phẩm của mình. Để tồn tại và phát triển, doanh nghiệp cần phải quan tâm đến uy tín của mình trên thị trường quốc tế. Giai đoạn hiện nay là giai đoạn cạnh tranh quyết liệt vì vậy chữ tín là rất cần thiết đối với các doanh nghiêp. + Nâng cao nghiệp vụ kinh doanh đặc biệt là nghiệp vụ kinh doanh xuất nhập khẩu. Nghiệp vụ kinh doanh là toàn bộ những biện pháp và phương pháp nhằm kích thích nhu cầu thị trường, vì vậy nếu áp dụng những biện pháp hợp lý trong nghiệp vụ kinh doanh thì sẽ đạt hiệu quả cao trong tiêu thụ sản phẩm. Đối với mặt hàng giầy dép có thể sử dụng những biện pháp sau: Nâng cao khả năng tiêu thụ thông qua quảng cáo, trưng bày mẫu. Tạo mọi điều kiện thuận lợi cho khách hàng thông qua hệ thống đại lý Tăng cường mở rộng các mối quan hệ với các đối tác nước ngoài. Mặt hàng giầy dép là loại tiêu dùng rộng rãi dưới nhiều hình thức: trang bị hàng loạt hay chỉ là nhu cầu cá nhân. Vì vậy, doanh nghiệp cần phải tăng cường mở rộng hơn nữa các quan hệ với những đối tác nước ngoài để tìm hiểu nhu cầu nhập khẩu của những tổ chức cũng như nhu cầu của từng cá nhân, đặc trưng tiêu dùng của những khu vực nhập khẩu khác nhau. 2. Về phía nhà nước. + Nhà nước cần có một số chính sách khuyến khích đầu tư, giành một số vốn ưu đãi đầu tư vào ngành giầy dép và có biện pháp bổ sung vốn lưu động cho doanh nghiệp hoặc giành những khoản vay ưu đãi cho các doanh nghiệp ngành giầy dép nhằm tạo điều kiện cho họ có khả năng về vốn từ đó hoạt động có hiệu quả hơn. + Trong giai đoạn hiện nay, khi mà các doanh nghiệp trong ngành da giầy đang hoạt động trong tình trạng thiếu vốn và công nghệ thì ngày càng có nhiều những doanh nghiệp nước ngoài xuất hiện nhằm khai thác nguồn lao động dồi dào của chúng ta đồng thời hưởng những ưu đãi cho xuất khẩu. Các doanh nghiệp Việt Nam mới gượng dậy được sau sự sụp đổ của những thị trường truyền thống nên gặp nhiều khó khăn trong quá trình cạnh tranh với họ. Vì vậy nhà nước nên có biện pháp bảo vệ quyền lợi của các doanh nghiệp Việt Nam. + Để tạo điều kiện cho các doanh nghiệp Việt Nam hoạt động linh hoạt, các cơ quan nhà nước cần có sự thống nhất phối hợp khi đưa ra các quyết định liên quan để tránh gây phiền hà chậm chễ, tốn kém không cần thiết ảnh hưởng đến hoạt động xuất khẩu. Kết Luận Trong nền kinh tế thị trường có nhiều thành phần kinh tế cùng tồn tại, đi cùng với nó là sự xuất hiện của nhiều ngành nghề kinh doanh. Để đứng vững trong môi trường cạnh tranh khắc nghiệt này, mỗi doanh nghiệp phải tạo cho mình chỗ đứng và tìm ra hướng phát triển cho mình. Xu thế chung khắp mọi nơi là mọi người đều đổ dồn vào những lĩnh vực kinh doanh mang lại lợi nhuận cao. Sản xuất và xuất khẩu giầy dép là một trong số những lĩnh vực đó. Do tính cạnh tranh cao, các doanh nghiệp cần phải tận dụng những ưu thế của mình thì mới có thể tồn tại và phát triển. Việt Nam là một quốc gia đang phát triển, có điều kiện thích hợp cho sản xuất và xuất khẩu những sản phẩm khai thác được lợi thế cạnh tranh là giá nhân công rẻ. Ngành da giầy Việt Nam nói chung và xuất khẩu giầy dép của Việt Nam nói riêng là một ngành có cơ hội phát triển mạnh. Tuy có chúng ta có gặp một số khó khăn nhưng thuận lợi đối với chúng ta cũng không ít: thị trường rộng lớn, mối quan hệ hợp tác lâu dài với những đối tác nước ngoài , sự khuyến khích của chính phủ. Vấn đề hiện nay chỉ là sự phấn đấu của bản thân chúng ta, khắc phục những điểm hạn chế, phát huy những ưu điểm để đưa ngành giầy dép xuất khẩu Việt Nam lên một mức phát triển cao hơn, chung sức cùng cả nước hoàn thành công cuộc công nghiệp hoá hiện đại hoá. Do phạm vi nghiên cứu đề tài và vốn hiểu biết còn hạn chế nên không thể tránh khỏi thiếu sót. Em rất mong sự phê bình đánh giá của các thầy, cô giáo trong tổ bộ môn để em rút kinh nghiệm trong việc nghiên cứu các đề tài này đạt kết quả cao hơn. Em xin chân thành cảm ơn!

Các file đính kèm theo tài liệu này:

  • docA0623.doc
Tài liệu liên quan