Tiểu luận Cảm nhận sau chuyến tham quan thực tế tại Bảo Tàng Chứng Tích Chiến Tranh

Bảo tàng chứng tích chiến tranh năm ở 28 Võ Văn Tần, F. 6, Q. 3, TP. Hồ Chí Minh

Xưa khu vực này là phần đất của chùa Khải Tường, nơi sinh ra vua Minh Mạng vào năm 1791 và được ông cho sửa sang lại năm 1832.

Trước 30/4/1975, đây là nơi bảo trì điện tử của quân đội Mỹ cho 4 cơ quan: Đại sứ quán Mỹ, Bộ chỉ huy quân sự Mỹ, Phủ Tổng Thống và Phủ thủ tướng chính quyền Sài Gòn.

Ngày 18/10/1978, Ủ y ban nhân dân TP. Hồ Chí Minh ra quyết định thành lập Nhà trưng bày tội ác Mỹ – Ngụy.

Ngày 10/11/1990, đổi tên thành Nhà trưng bày tội ác chiến tranh xâm lược. Đến ngày 4/7/1995, lại đổi tên là Bảo tàng chứng tích chiến tranh.

Đây là đơn vị đầu tiên của ngành văn hóa thành phố được ra đời sau khi Sài Gòn giải phóng. Trong 30 năm hoạt động của mình, bảo tàng đã khắc phục những khó khăn để mở cửa suốt 7 ngày trong tuần giới thiệu những chuyên đề trưng bày, triển lãm.

 

doc32 trang | Chia sẻ: maiphuongdc | Lượt xem: 19719 | Lượt tải: 1download
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Tiểu luận Cảm nhận sau chuyến tham quan thực tế tại Bảo Tàng Chứng Tích Chiến Tranh, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
g muốn đi đâu vì tôi nghĩ rằng thật mất thời gian cho những công việc vô bổ đó ,nhưng bí thư lớp tôi bảo đây là chương trình bắt buột nên cuối cùng tôi phải đi. Nhưng sau khi đi tham quan bảo tàng đầu tiên -Bảo tàng Hồ Chí Minh thì không chỉ tôi mà cả lũ bạn tôi đều than thở là có ít thời gian tham quan quá ( do chúng tôi phải đi nhiều bảo tàng trong một ngày ). Và những bảo tàng sau đó tình trạng lại tiếp diễn, chúng tôi muốn đi tham quan nhiều hơn nữa .Chắc bạn sẽ bảo đúng là lạc hậu, rỗi việc. Nhưng tôi sẽ thông cảm vì chắc bạn đã chưa đi tham quan bảo tàng. Bạn đâu biết được cảm giác đầu tiên khi chúng tôi bước vào bảo tàng, chỉ là hai chữ :choáng ngợp, choáng ngợp trước chiều dài lịch sử của đất nước, trước quá trình xây dựng và giữ nước của ông cha, trước những cổ vật được lưu giữ, trước những trang phục, hình ảnh tái hiện lại một thời hào hùng. Những hình ảnh tù nhân bị tra tấn khiến chúng tôi vô cùng xúc động, sợ hãi và cả nể phục. Sức chịu đựng của người Việt Nam quá là khó ai mà tưởng tượng nổi. Tụi bạn tôi bàn tán với nhau rằng nếu bây giờ mà có chiến tranh, mà tra tấn như vậy chắc tao đầu hàng sớm. Nhưng tôi tin rằng, bạn tôi chỉ nói vậy thôi chứ nếu ở trong hoàn cảnh như vậy thì lòng yên nước của mọi người sẽ chiến thắng, sẽ vượt qua tất cả. Khi tham quan bảo tàng Hồ Chí Minh và bảo tàng Tôn Đức Thắng ,tôi được nhìn lại chặng đường làm việc của hai Bác, một niềm kính trọng dâng đầy trong tôi. Hai con người, 2 tư tưởng lớn đã kề vai sát cánh cùng nhau đưa đất nước thoát khỏi chiến tranh, đưa đất nước phát triển. Tham quan bảo tàng tôi cũng thấy bất ngờ về chính mình, đã từ lâu tôi hầu như ít còn để ý đến những cảm xúc, những suy tư, trăn trở về cuộc sống, về những con người đang sống quanh mình. Nhịp sống hối hả của đô thị đã cuốn tôi vào vóng xoáy, học tập , làm thêm, tham gia chỗ này chỗ khác đã dành hết thời gian cuả tôi, tôi chỉ muốn có thêm nhiều thời gian nhưng chỉ là để ngủ.Thế nhưng, hôm nay khi đi tham quan bảo tàng tôi đã gặp lại cảm xúc của mình cách đây khá lâu, cảm xúc biết ơn những người đi trước, những người đã đổ máu xương để chúng ta sống, học tập ngày hôm nay, để sáng dậy, mở mắt ra ta được nhìn thấy những người thân yêu, được hít thở bầu không khí trong lành, được làm những công việc yêu thích. Thế mà đã có những lúc ta cảm thấy chán nản, thấy ta thật bất hạnh biết bao. Chắc các bạn đi tham quan bảo tàng cũng có những cảm xúc như tôi, sẽ cảm thấy cuộc sống thật đáng quý biết bao, sẽ tự hứa với mình sẽ cố gắng để sống thật tốt, thật có ích. Tham quan bảo tàng thật ích biết bao! THĂM BẢO TÀNG CHỨNG TÍCH CHIẾN TRANH 3 30 năm – sau ngày thống nhất đất nước, vì cái thiện hôm nay và ngày mai, cần nói lên điều ác xưa để nó đừng tái diễn. Quản lý nguồn di tích và chứng tích về tội ác đối với Việt Nam là một trong những hoạt động giúp loài người tìm hiểu quá khứ để góp phần xây dựng tương lai hoà bình hữu nghị. Trước đây, việc thực hiện chiến tranh xâm lược và gây ra nhiều tội ác cho nhân dân Việt Nam không chỉ có Mỹ mà còn có các nước chư hầu; mặc khác, chứng kiến cuộc chiến tranh của Mỹ tại Việt Nam, nhân dân tiến bộ trên thế giới, nhân dân tiến bộ Mỹ và các nước chư hầu có nhiều hoạt động phản đối tích cực, kéo dài, có tổ chức. Toàn bộ các sự kiện liên quan cần được thu thập, xử lý, giới thiệu, khai thác. Di tích và chứng tích ở đây gồm các sản phẩm vật thể và phi vật thể về tội ác của Mỹ và các nước chư hầu đã gây ra “cho người Việt, kiều bào và những người chống chiến tranh do Mỹ gây ra với Việt Nam” (1954 – 1975); Những bảo tàng ở Việt Nam ra đời nhằm mục đích nhìn lại quá khứ với cái nhìn sáng suốt nhất. Bảo tàng chứng tích chiến tranh cũng nhằm mục đích đó.Bảo tàng là nơi sưu tầm và triển lãm tư liệu, hình ảnh về tội ác của các thế lực trực tiếp gây ra cuộc chiến tranh khốc liệt trên đất nước Việt Nam từ năm 1954 – 1975. Bảo tàng chứng tích chiến tranh năm ở 28 Võ Văn Tần, F. 6, Q. 3, TP. Hồ Chí Minh Xưa khu vực này là phần đất của chùa Khải Tường, nơi sinh ra vua Minh Mạng vào năm 1791 và được ông cho sửa sang lại năm 1832. Trước 30/4/1975, đây là nơi bảo trì điện tử của quân đội Mỹ cho 4 cơ quan: Đại sứ quán Mỹ, Bộ chỉ huy quân sự Mỹ, Phủ Tổng Thống và Phủ thủ tướng chính quyền Sài Gòn. Ngày 18/10/1978, Ủ y ban nhân dân TP. Hồ Chí Minh ra quyết định thành lập Nhà trưng bày tội ác Mỹ – Ngụy. Ngày 10/11/1990, đổi tên thành Nhà trưng bày tội ác chiến tranh xâm lược. Đến ngày 4/7/1995, lại đổi tên là Bảo tàng chứng tích chiến tranh. Đây là đơn vị đầu tiên của ngành văn hóa thành phố được ra đời sau khi Sài Gòn giải phóng. Trong 30 năm hoạt động của mình, bảo tàng đã khắc phục những khó khăn để mở cửa suốt 7 ngày trong tuần giới thiệu những chuyên đề trưng bày, triển lãm. Trong khuôn viên rộng 0,73ha,Bảo tàng trưng bày các hiện vật và chứng tích chiến tranh gồm các vũ khí, phương tiện chiến tranh của Mỹ đã sử dụng ở VN như máy bay, xe tăng, đại bác, bom đạn… Có cả cỗ máy chém do Pháp sản xuất đã được sử dụng trong khi áp dụng luật 10/59 dưới thời Ngô Đình Diệm. Các hiện vật, chứng tích, các bức ảnh được trưng bày cho thấy sự khốc liệt của chiến tranh và tinh thần kiên cường bất khuất của dân tộc VN Hôm nay, tận mắt chứng kiến những hình ảnh ghi lại tội ác của chiến tranh, đi thăm các chuồng cọp, nơi giam giữ những chiến sĩ cách mạng, và được nghe những câu chuyện hết sức sinh động về những tấm gương anh hùng, tôi hết sức cảm động . Chuồng cọp Tôi cũng cảm thấy khủng khiếp trước bức ảnh một lính Mỹ xách phần thi thể của một chiến sĩ Cộng sản bị đạn pháo làm rách rời. Có biết bao trẻ thơ trở thành liệt sĩ dù tên tuổi những em bé ấy không bao giờ nằm trong sổ chế độ những thương binh liệt sĩ .Và cũng có thể họ vĩnh viễn mất đi người thân của mình Bức ảnh bé Kim Phúc bị bỏng do bom Naphal ảnh bé Kim Phúc bị bỏng do bom napalm Phần trưng bày triển lãm về chứng tích chiến tranh trưng bày ngoài trời và nhiều phòng triển lãm ảnh mang lại nhiều cảm xúc ấn tượng cho người xem. Đặt biệt thu hút du khách nước ngoài là phòng triển lãm ảnh mang tên “Hồi niệm” trưng bày những tấm ảnh được chụp bởi các nhà nhiếp ảnh đã tử nạn ở Việt Nam và Đông Dương. Triển lãm này là quà tặng của nhân dân toàn Bang Kentucky (Hoa Kỳ) gửi tăng nhân nhân Việt Nam Những năm tháng sau này, bám sát theo những sự kiện của đất nước,, còn có các phòng trưng bày về: chiến tranh biên giới Tây Nam, chiến tranh bảo vệ biên giới phía Bắc, vấn đề quần đảo Trường Sa, âm mưu của các thế lực thù địch. Năm 2004, ngoài 8 chuyên đề trong 6 phòng trưng bày tạm, bảo tàng đã tổ chức thêm 5 cuộc triển lãm chuyên đề tại chỗ, 2 cuộc triển lãm lưu động tại Quảng Trị và Trà Vinh, 1 cuộc triển lãm tại Osaka – Nhật Bản. Chất da cam tàn phá Bên ngoài bảo tàng có những gian hàng trưng bày, giới thiệu sản phẩm văn hóa dân tộc Việt Nam, phòng rối nước Việt Nam. B52 rải thảm Số lượng khách tham quan trong và ngoài nước mỗi năm một tăng, riêng năm 2004 số lượng khách tham quan tại bảo tàng lên đến 334.265 lượt (tăng 16% so với năm 2003) trong đó khách trong nước là 93.590 lượt (tăng 8,7% so với 2003), khách nước ngoài là 240.675 lượt (tăng 19% so với năm 2003). Song song với hoạt động trưng bày triển lãm, hoạt động đối ngoại của bảo tàng rất đa dạng. Bảo tàng có nhiều mối quan hệ với các tổ chức quốc tế vµ thường xuyên tổ chức gặp gỡ những nhân chứng chiến tranh”.( internet) Du khách nước ngoài tham quan bảo tàng Hiện nay, mặc dù bảo tàng phải phục vụ trong điều kiện công trình xây dựng chưa hoàn tất, nhưng số lượng khách tham quan gia tăng đáng kể. Sắp tới, sau khi xây dựng mới xong, bảo tàng sẽ mở rộng trưng bày, không chỉ về tội ác của các đội quân xâm lược Việt Nam trong thế kỷ 20 mà còn trưng bày các nội dung của phong trào vì hòa bình thế giới. Bổ sung một máy bay loại lớn của Mỹ, trong lòng máy bay sẽ phục vụ chiếu phim phục vụ khách tham quan”. Đã có 150 bức tranh có chủ đề “Chiến tranh và Hòa bình”, do các em thiếu nhi vẽ đang được trưng bày tại Bảo tàng chứng tích chiến tranh (quận 3, thành phố Hồ chí Minh) phục vụ khách tham quan. Đây là những bức tranh được tuyển chọn từ hơn 2.800 bức vẽ của các thiếu nhi tham gia cuộc thi “Nét vẽ xanh 2005″. Những cảnh nhà tan cửa nát, đồng ruộng hoang tàn, môi trường sống bị chiến tranh tàn phá, cảnh đau thương, mất mát của người già, phụ nữ và trẻ em, cùng những ước mơ của tuổi thơ về một thế giới yên bình hạnh phúc đều được thể hiện bằng những cảm xúc hồn nhiên, chân thực, qua những nét vẽ sinh động. Đó cũng là cái nhìn và cảm nhận sâu sắc, thể hiện thái độ căm ghét dưới cái nhìn trẻ thơ . Dân tộc Việt Nam rất kiên cường, bất khuất trong cuộc đấu tranh trường kỳ gian khổ bảo vệ Tổ quốc, nhưng cũng rất nhân hậu, vị tha. Ngày nay nhìn lại cuộc chiến tranh không phải khơi dậy nỗi đau, để bài xích hay gây thù hằn dân tộc. Mà chỉ nhìn lại với một cái nhìn của một sự thật đối với cuộc chiến tranh, để hiểu được những đau thương mất mác của đồng bào mình. Để thấy được rằng giá trị của sống hôm nay. Với những thành tích rất đáng khích lệ của Bảo tàng chứng tích chiến tranh trong quá trình 30 năm xây dựng và trưởng thành, Bảo tàng chứng tích chiến tranh sẽ tiếp tục phát huy những thành tựu và thế mạnh vốn có của mình, góp phần xứng đáng vì sự nghiệp đổi mới đất nước. Chuyến tham quan Bảo tàng chứng tích chiến tranh đáng nhớ Sáng ngày 24/05/2008, sau khi làm bài Final test, kết thúc khóa học Clever Kids 7-4 (GV Tiger phụ trách), Trung tâm Anh ngữ Clevelearn đã tổ chức buổi tham quan bảo tàng chứng tích chiến tranh dành cho các em học sinh. Đây là một dịp để các em tham quan, tìm hiểu lịch sử hào hùng của dân tộc trong những năm tháng chiến tranh ác liệt đồng thời là một dịp nghỉ ngơi sau khi khóa học kết thúc, chuẩn bị cho một khóa học mới đầy niềm hân hoan. Sáng thứ bảy, các em tập trung tại trung tâm và được các thầy cô dẫn cả đoàn đi bộ qua Bảo tàng chứng tích chiến tranh (nằm gần trung tâm). Hầu hết các bạn nhỏ lần đầu tiên tham gia chuyến tham quan Bảo tàng nên tỏ ra rất háo hức. Lần đầu tiên, các bạn có cơ hội tận mắt chứng kiến hình ảnh tội ác của chiến tranh và thật sự xúc động. Bảo tàng chứng tích chiến tranh được thành lập vào tháng 9 năm 1975, là nơi trưng bày các hiện vật, hình ảnh tội ác của bọn Mỹ – Ngụy với các chủ đề: Lính Mỹ tàn sát nhân dân, rải chất độc hóa học, tra tấn, tù đày, chiến tranh phá hoại Miền Bắc. Các hiện vật như máy bay, đại bác, xe tăng, máy chém, và hai ngăn “chuồng cọp” được xây dựng mô phỏng với kích thước như ở nhà tù Côn Đảo. Tất cả những hiện vật trưng bày này được chia thành nhiều phòng. Các bạn nhỏ của chúng ta tỏ ra thích thú khi chứng kiến, tận tay sờ vào các hiện vật như máy bay, đại bác, xe tăng. Có bạn còn ghi lại cảm nhận của mình trên sổ lưu niệm của Bảo tàng: “I am very horrible because American killed a lot of Vietnamese”  và đó cũng là cảm nhận chung của các em. Chuyến đi đã giúp cho các em hiểu thêm về tội ác chiến tranh. Từ đó thêm yêu quê hương, tự hào về dân tộc Việt Nam hơn và đặc biệt là cơ hội thực hành anh ngữ sau một khóa học hoàn tất. Hiểu hơn sự khủng khiếp của chiến tranh (TPO) “Tận mắt thấy những hình ảnh, em hiểu rõ hơn sự khủng khiếp của chiến tranh…” Nguyễn Thị Thùy Liên, cô sinh viên trở về từ Đức xúc động nói khi cùng đoàn thanh niên Việt kiều thăm Bảo tàng chứng tích chiến tranh. Ngày 19/7, Đoàn thanh niên Việt kiều bắt đầu chương trình hoạt động đầu tiên tại thành phố mang tên Bác bằng việc đi thăm Bảo tàng chứng tích chiến tranh. Giọng nói hơi run run, Thùy Liên cho biết, khi còn nhỏ cô đã được bố kể nhiều về sự tàn khốc của chiến tranh. Câu chuyện về việc cả một ngôi làng bị máy bay ném bom hủy diệt hay việc nhiều người dân bị sát hại dã man luôn in đậm trong cô. Hôm nay, tận mắt chứng kiến những hình ảnh ghi lại tội ác của chiến tranh, đi thăm các chuồng cọp, nơi giam giữ những chiến sĩ cách mạng, và được nghe những câu chuyện hết sức sinh động về những tấm gương anh hùng, Liên hết sức cảm động. “Em rất tự hào là người con của đất nước Việt Nam, một đất nước anh hùng đã dũng cảm đứng lên chiến đấu giành lại độc lập” Liên quả quyết. Những hình ảnh đau thương của chiến tranh khiến nhiều thành viên trong đoàn xúc động. Quay mặt giấu dòng nước mắt như chực trào ra, Nguyễn Thị Thu Trang (18 tuổi về từ Hungary) không thể tin vào mắt mình khi nhìn thấy bức ảnh một phụ nữ bị chất độc da cam làm cháy đen toàn bộ bề mặt của da. Cô cũng cảm thấy khủng khiếp trước bức ảnh một lính Mỹ xách phần thi thể của một chiến sĩ Cộng sản bị đạn pháo làm rách rời. Các bạn trong đoàn Việt kiều từ Lào về xúc động trước những bức ảnh chụp nạn nhân chất độc da cam “Chiến tranh quả thật tàn khốc. Em rất tự hào khi được mang trong mình dòng máu của một dân tộc anh hùng”- Thu Trang nói. Sau khi tham quan Bảo tàng chứng tích chiến tranh, đoàn tiếp tục đến tham quan bến cảng Nhà Rồng trên sông Sài Gòn. Cả căn phòng lặng đi khi người thuyết minh kể lại hành trình gian khổ đi tìm đường cứu nước của Bác Hồ khi còn trẻ. Nhóm bạn thanh niên đến từ Mỹ, vốn rất hiếu động cũng trở nên trang nghiêm khi lắng nghe câu chuyện về người thanh niên Nguyễn Tất Thành. Tâm sự bằng tiếng Việt với chất giọng chưa sõi Kha Tôn Vinh David, cậu thanh niên Việt kiều mang quốc tịch Mỹ nói: “Hôm nay là một ngày buồn đối với em. Em cảm thấy day dứt khi nhìn những hình ảnh về các phụ nữ, em nhỏ bị ảnh hưởng bởi chất độc màu da cam. Em cũng cảm thấy tự hào khi được nghe những câu chuyện về Bác Hồ. Người đúng là Người Cha già của dân tộc. Sau khi trở về Mỹ, em kể lại những câu chuyện mà em được nghe và chứng kiến, để những bạn thanh niên sinh ra và lớn lên tại Mỹ hiểu hơn về truyền thống anh hùng của dân tộc. David cũng cho biết bố cậu cũng là một thương binh. Trước chuyến đi, bố mẹ David đã nói rất nhiều với cậu về lịch sử đầy tự hào của quê hương. “Mỗi khi trở trời, mảnh bom ở chân lại khiến bố em rất đau đớn. Chính vì vậy mà em đã đăng ký theo học đại học chuyên ngành y khoa. Em cảm thấy mình có trách nhiệm phải học tập thật tốt để sau này về chữa trị cho các trẻ em là nạn nhân của chất độc màu da cam”- David giản dị nói Chiều cùng ngày, các thành viên trong đoàn thanh niên Việt kiều dự Trại hè Việt Nam 2005 cũng đã đi thăm và xem chiếu phim tư liệu về dinh Thống Nhất. BÀI THU HOẠCH MÔN LỊCH SỬ ĐẢNG1/ Mục đích của Mỹ trong cuộc chiến tranh Việt Nam? - Sau tháng 7/1954, ợi dụng sự thất bại và khó khăn của Pháp ở Việt Nam, đế quốc Mỹ đã nhảy vào để thay chân Pháp nhằm biến miền Nam thành thuộc địa kiểu mới và căn cứ quân sự của Mỹ. 2/ Phương tiện chiến tranh, số lượng và các loại vũ khí mà Mỹ đã sử dụng trong chiến tranh Việt Nam: - Để tiến hành chiến tranh Việt Nam, Mỹ đã huy động 1 khối lượng vũ khí khổng lồ cũng như rất nhiều loại phương tiện chiến tranh khác: - Vào khoảng thời gian cao điểm của cuộc chiến (năm 1969), Mỹ đã huy động số quân lính lên tới 543.400 quân, chưa kể đến viện binh từ các nước khác. - Theo thống kê, chỉ riêng trong cuộc chiến tranh phá phá hoại ( tháng 8/1964 đến 12/ 1972), Mỹ đã sử dụng 900.000 đại bác và 20.000 thuỷ lôi. Theo thống kê sơ bộ, khối lượng bom mà Mỹ đã ném xuống trong thời gian đó như sau: Miền Bắc: 937.300 tấn miền Nam: 4.444.700 tấn tổng cộng: 5.381.700 tấn - Khi đem so sánh tổng khối lượng bom mà Mỹ đã sử dụng trong chiến tranh Việt Nam với các cuộc chiến trước đó, ta không khỏi giật mình: Trong cuộc chiến tranh thế giới II là 5.000.000 tấn, ở chiến tranh Triều Tiên là 2.600.000 tấn, và ở Việt Nam là con số khổng lồ: 14.300.000 tấn - Phương tiện chiến tranh mà Mỹ sử dụng ở Việt Nam vô cùng đa dạng về chủng loại, theo các hiện vật còn sót lại, người ta thấy có các loại xe tăng đủ kích cỡ, máy bay chiến đấu, máy bay ném bom, xe bọc thép, xe ủi đất, súng đại liên, tiểu liên, súng phóng lựu và các loại đạn pháo khác nhau… - Nhưng nếu nói đến loại phương tiện chiến tranh “phi nhân đạo” nhất, có lẽ phải kể đến các loại chất độc hoá học mà Mỹ đã rải xuống Việt Nam. Theo Bộ Quốc phòng Mỹ, từ năm 1961 tới 1971, có 72 triệu lít chất độc hoá học đã được Mỹ rải xuống VN, trong đó có 44 triệu lít chất độc màu da cam có chứa 170 kg chất dioxin. Nhưng theo 1 nghiên cứu khác của ĐH tổng hợp Colombia (New York) thì số lượng chất độc mà Mỹ đã rải xuống là 100 triệu lít, còn nồng độ dioxin thì cao gấp đôi so với báo cáo của Bộ Quốc phòng Mỹ. Ước tính có tới 4,8 triệu người VN phải chịu ảnh hưởng trực tiếp từ các chất độc hoá học này. 3/ Cảm nhận của bản thân trước những cảnh tàn sát, tra tấn của thực dân Mỹ: Có thể nói, nỗi đau của dân tộc Việt Nam trong chiến tranh ắt hẳn mỗi người trong chúng ta ít nhiều cũng đã đọc, đã biết qua. Thế nhưng khi đến với bảo tàng chứng tích chiến tranh, được tận mắt nhìn thấy những bức ảnh mà thực dân Mỹ tàn sát, đồng bào mình, không ai là không khỏi cảm thấy nghẹt thở. Cùng là đồng loại với nhau, thế mà những tên thực dân Mỹ có thể thản nhiên xách mảnh xác tả tơi của 1 chiến sĩ cộng sản lên để chụp hình. Rồi trong 1 bức ảnh khác là 5 tên lính Mỹ chặt đầu các chiến sĩ của ta để chụp ảnh lưu niệm! Tôi không thể nói gì hơn ngoài cảm giác điếng ngừơi vì phẫn uất. Bên dưới những tấm ảnh là dòng chữ được trích ra từ 1 quyển sách của tác giả người Pháp: “Quân viễn chinh Mỹ đã đi đến chỗ coi người VN là 1 sinh vật hạ đẳng, coi việc giết họ không phải là tội ác…Người VN không có 1 chút quỳên sở hữu và quyền được sống. Tất cả cái mà họ có: thân thể, tính mạng của họ đều thuộc quyền sở hữu của người Mỹ…” Thật xót xa! Từng tấm ảnh hiện lên, rõ nét như chứng minh cho tội ác lịch sử của quân Mỹ. Kia là hình ảnh xác người chồng chất trên bờ ruộng nhắc nhở ta không bao giờ được quên cái ngày mà quân Mỹ tàn sát 504 người dân vô tội làng Sơn Mỹ, tỉnh Quảng Ngãi. Chúng giết phụ nữ, mổ bụng trẻ sơ sinh, và không bỏ qua cả ngừơi già. Thật không bằng loài cầm thú! Những người dân ấy nào có tội tình gì đâu? Họ chỉ là những con người yếu ớt không có khả năng tự vệ. Bọn thực dân dã man hình như đã mất hết tính người, chúng nhẫn tâm nổ súng vào những con người vô tội như thế! Thử hỏi nếu mẹ già của chúng, vợ chúng, con cái bé bỏng của chúng cũng bị chĩa súng vào người như thế, liệu chúng sẽ có suy nghĩ gì? Những người sống sót sau cuộc tàn sát của quân Mỹ chưa hẳn đã có thể sống cuộc sống bình thường. Tôi nhìn thấy những vết phỏng sâu hoắm trên cơ thể chị Kim Phúc sau mấy chục năm kể từ khi bị phỏng bom Napalm của Mỹ mà không khỏi đau lòng, tôi giật mình khi nhìn thấy gương mặt bị biến dạng hoàn toàn, dường như chỉ còn trơ lại đầu lâu của 1 nạn nhân bom phosphore, tôi cắn chặt răng khi nhìn thấy những thân người teo tóp xiêu vẹo của các nạn nhân chất độc màu da cam, và tôi sững sờ trước những quái thai trong lồng kính. Phải, tội ác của Mỹ đã huỷ hoại không chỉ 1 mà rất nhiều thế hệ của con người Việt Nam như thế! Và khi nghe thuyết minh về những thủ đoạn tra tấn của quân Mỹ đối với các người tù cộng sản, tôi lại 1 lần nữa cảm nhận được nỗi đau của dân tộc mình. Càng rùng mình trước những cảnh tra tấn kinh hoàng bao nhiêu, tôi lại càng cảm phục những người con gan dạ của đất Việt Nam bấy nhiêu. Thật tự hào khi được mang trong mình dòng máu của 1 dân tộc anh hùng. Tôi cứ ngỡ thành ngữ “thịt nát xương tan” chỉ có trong trang giấy, nhưng hôm nay tôi tin là nó có thật! Những người tù cộng sản kiên cường bất khuất đã bị chúng bẻ gãy cả 2 tay, 6 lần cưa chân ra từng khúc nhỏ, máu trong người cạn kiệt chỉ còn lại da bọc xương, nhưng lửa cách mạng vẫn còn! Tôi nghiêng mình kính cẩn trước những con người như thế! Những gì mà tôi đã chứng kiến có lẽ chỉ là 1 phần rất nhỏ đối với những mất mát đau thương của dân tộc tôi. Nhưng nó cũng đã một lần nữa nhắc nhở tôi không thể, và không bao giờ được lãng quên quá khứ. 4/Thực tế của chiến tranh, nêu suy nghĩ của mỗi người trong bối cảnh VN hiện nay: Chiến tranh đã đi qua hơn 30 năm, nhưng những gì mà nó để lại thật khủng khiếp. Kết thúc cuộc chiến chỉ toàn là những đau thương và mất mát cho cả 2 bên. Ngay cả tổng thống Mỹ Nixon trong quyển hồi kí của mình cũng đã phải thừa nhận: ” Chiến tranh Việt Nam thực sự là 1 sai lầm, 1 sai lầm khủng khiếp…Và chính bản thân tôi cũng không biết phải trả lời thế nào với các thế hệ sau về sai lầm này…” Vâng, thực tế của chiến tranh là sai lầm và đau thương, tôi xin khẳng định thế. Chính vì vậy, trong bối cảnh đất nước thanh bình như hôm nay, thiết nghĩ mỗi người trong chúng ta phải biết trân trọng nền hoà bình độc lập mà cha ông đã đánh đổi bằng xương, bằng máu. Có lần tình cờ tôi đọc được những dòng chữ của 1 độc giả post trên trang web của đài BBC: “Tôi nghĩ bảo tàng chứng tích chiến tranh không nên trưng bày những hình ảnh thiên lệch như thế. Nó làm cho thằng con trai 12 tuổi của tôi sau khi đi tham quan về đã nhất quyết không muốn đi Mỹ, vì “thằng Mỹ ác lắm”. Dòng chữ ấy mang lại cho tôi rất nhiều suy nghĩ. Dẫu biết bây giờ là thời kì hoà hợp để phát triển, mỗi người trong chúng ta cần phải gác hận thù sang 1 bên, bắt tay nhau để đi lên, thế nhưng nếu nói như người cha nọ thì thật là vô trách nhiệm. Có lẽ ông ta đã không sinh ra trong thời chiến nên không biết quý giá trị của nền hoà bình hôm nay. Đáng lẽ phải giải thích cho đứa con hiểu và phân biệt giữa nỗi đau chiến tranh và sự hợp tác trong thời bình thì ông ta lại quay sang đổ thừa cho những sự thật lịch sử. Đáng buồn thay! Và nói rộng ra hơn, mỗi người Việt Nam sống trong bối cảnh đất nước hiện tại cần phải gác lại hận thù để có thể bắt tay hợp tác phát triển với nước Mỹ, điều đó đem lại lợi ích cho chính chúng ta. Nhưng nói như thế không có nghĩa là ta được phép lãng quên quá khứ, quay lưng lại với nỗi đau mà dân tộc ta vẫn còn phải gánh chịu đến tận hôm nay. Những hành động đền ơn đáp nghĩa, 1 tiếng nói bênh vực nạn nhân chất độc màu da cam … tôi nghĩ, không thừa với những người Việt Nam yêu nước! Bảo tàng Chứng tích Chiến tranh Monday, 2. February 2009, 12:47:10 USA, viet nam Chiến tranh Việt Nam là một sai lầm. Khi tôi tham quan nước Đức và các nước Đông Âu trước đây theo cộng sản, tôi thấy rõ sự sai lầm này. Cuộc chiến đã giết chết hơn 3 triệu người Việt Nam, hơn 3 triệu người Việt Nam phải bỏ nước ra đi sau khi cuộc chiến chấm dứt hiện còn sống, không biết bao nhiêu triệu khác đã chết trong rừng sâu nước độc, trong các trại tập trung cải tạo, trên biển cả mênh mông mấy chục năm sau khi tiếng súng chấm dứt, và sự kỳ thị đối với miền Nam chiến bại tới nay vẫn còn, cả thế hệ trẻ học được không được học sau khi chiến tranh chấm dứt, vì lý do lý lịch của cha mẹ.. Tất cả những điều này không được thể hiện trong bảo tàng viện này. Thấy dân Đức thống nhất đất nước của họ, dân tộc hai vùng cộng sản và tự do mừng vui đoàn kết trong tình anh em, tôi rất tủi thân với cách thống nhất đất nước của một số người Việt Nam chúng ta.. Sự kỳ thị của kẻ chiến thắng đối với người chiến bại cho tới nay vẫn còn, không biết bao giờ mới hết. “Cùng với sự tăng trưởng vũ bão của du lịch Việt Nam trong thập niên 1990, hàng triệu người trên thế giới bắt đầu đến thăm một đất nước mà suốt nhiều thập niên ở ngoài lề bản đồ du lịch toàn cầu. Có vẻ như bỗng dưng xuất hiện một đất nước của vẻ đẹp tuyệt vời và gia sản văn hóa to lớn. Mà cũng lại có một cuộc chiến. Dĩ nhiên không phải là một cuộc chiến đang diễn ra, mà đúng hơn là ký ức về một cuộc chiến mà từ lâu, trong mặt nhiều du khách, đã làm Việt Nam trở thành một cuộc chiến thay vì một đất nước. Gợi nên cảm xúc Không có nhiều thứ gợi nên nhiều cảm xúc trong lòng du khách hơn là tính đạo đức hay phi đạo đức của cuộc xung đột đó. Và không nơi nào mà cảm xúc của họ trở nên rõ rệt hơn là tại Bảo tàng Chứng tích Chiến tranh. Là danh thắng “phải đến” trong kế hoạch của nhiều du khách nước ngoài, địa chỉ ở TP. HCM nhanh chóng trở thành bảo tàng đông khách nhất ở miền Nam. Đến đầu thế kỷ 21, nó thu hút hàng trăm ngàn du khách mỗi năm. Không khó để hiểu vì sao. Những vật trưng bày tại đây đem lại chân dung đau lòng về một đất nước trong xung đột. Khách có thể học về Hiệp định Geneva 1954 tạm thời phân đôi một nhà nước Việt Nam độc lập. Khách có thể xem hình ảnh về cuộc thảm sát ở Sơn Mỹ. Khách có thể xem máy chém hay mô hình “chuồng cọp” ở Đảo Côn Sơn. Hay khách có thể xem video chiếu cảnh Mỹ sử dụng chất Da Cam và các hóa chất khác. Tuy nhiên, những nhà tổ chức thể hiện cuộc chiến bằng những vật không chỉ đại diện cho nỗi đau khổ của người cách mạng Việt Nam. Cũng có những vật phẩm nói về phong trào phản chiến toàn cầu, về sự hòa giải thời hậu chiến, và về những phóng viên ảnh – cả người Việt và nước ngoài – bị giết trong cuộc xung đột. Cũng có cả một phòng dành cho các tác phẩm nghệ thuật của trẻ em về chủ đề chiến tranh và hòa bình. Giống như mọi định chế, Bảo tàng Chứng tích Chiến tranh là một không gian mang tính chính trị, và hình thức kể chuyện của nó rất rõ. Cuộc chiến, mặc dù bi thảm, thể hiện sự kháng cự anh dũng của dân tộc Việt Nam thống nhất và yêu nước. Nhưng có những người không đồng ý, vì họ tin rằng cuộc tranh đấu của chính thể Sài Gòn và nhà bảo trợ Washington đại diện cho “chính nghĩa”, mượn lời của Ronald Reagan. Và không ngạc nhiên khi một số khách thăm phản ứng bằng sự khinh thị. Tranh cãi Sổ ý kiến của bảo tàng trở thành những không gian để tranh cãi không chỉ về ý nghĩa cuộc chiến mà còn cả về cách thức trình

Các file đính kèm theo tài liệu này:

  • docCảm nhận sau chuyến tham quan thực tế tại Qảo Tàng Chứng Tích Chiến Tranh.doc
Tài liệu liên quan