MỤC LỤC
I. VÌ SAO CHƯƠNG TRÌNH XOÁ ĐÓI GIẢM NGHÈO ĐƯỢC COI LÀ CHƯƠNG TRÌNH TRỌNG ĐIỂM CỦA CPVN ? .1
1. Định nghĩa và phương pháp tiếp cận chuẩn đói nghèo .1
2. Thực trạng đói nghèo ở Việt Nam 3
3. Xoá đói giảm nghèo là yếu tố cơ bản đảm bảo công bằng xã hội và tăng trưởng bền vững .7
II. NỘI DUNG CHÍNH CỦA CHƯƠNG TRÌNH XOÁ ĐÓI, GIẢM NGHÈO
1. Cải cách hành chính ,cải cách tư pháp , thực hiện quản lí tốt kinh tế xã hội để đảm bảo lợi cho người nghèo .8
2. Tạo môi trường xã hội để thực hiện công bằng xã hội ,thực thi dân chủ cơ sở và trợ giúp pháp lí cho người nghèo .10
3. Phát triển mạng lưới an sinh xã hội trợ giúp cho các đối tượng
yếu thế và người nghèo 13
4. Xoá đói giảm nghèo .16
24 trang |
Chia sẻ: maiphuongdc | Lượt xem: 6203 | Lượt tải: 1
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Tiểu luận Nội dung chính của chương trình xóa đói, giảm nghèo, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
h hưởng bởi các tệ nạn xã hội (mãi dâm, nghiện hút, cờ bạc...).
2.6. Tỷ lệ nghèo đói khá cao trong các vùng sâu, vùng xa, vùng núi cao
Đói nghèo mang tính chất vùng rất rõ rệt. Các vùng núi cao, vùng sâu, vùng xa, vùng đồng bào dân tộc ít người sinh sống, có tỷ lệ đói nghèo khá cao. Có tới 64% số người nghèo tập trung tại các vùng miền núi phía Bắc, Bắc Trung bộ, Tây Nguyên và Duyên hải miền Trung. Đây là những vùng có điều kiện sống khó khăn, địa lý cách biệt, khả năng tiếp cận với các điều kiện sản xuất và dịch vụ còn nhiều hạn chế, hạ tầng cơ sở rất kém phát triển, điều kiện thiên nhiên khắc nghiệt và thiên tai xảy ra thường xuyên.
Biểu 1.3: Ước tính quy mô và tỷ lệ nghèo đói theo chuẩn nghèo mới (2001-2005) của Chương trình xóa đói giảm nghèo theo vùng đầu năm 2001
Số hộ nghèo, (nghìn hộ)
So với tổng số hộ trong vùng (%)
So với tổng số hộ nghèo cả nước (%)
Tổng số
2.800
17,2
100
Vùng Tây Bắc
146
33,9
5,2
Vùng Đông Bắc
511
22,3
18,2
Vùng Đồng bằng sông Hồng
337
9,8
12,0
Vùng Bắc Trung Bộ
554
25,6
19,8
Vùng duyên hải miền Trung
389
22,4
13,9
Vùng Tây Nguyên
190
24,9
6,8
Vùng Đông Nam Bộ
183
8,9
6,6
Vùng Đồng bằng sông Cửu Long
490
14,4
17,5
Nguồn: Chương trình quốc gia xóa đói giảm nghèo.
2.7. Tỷ lệ hộ nghèo đói đặc biệt cao trong các nhóm dân tộc ít người
Trong thời gian qua, Chính phủ đã đầu tư và hỗ trợ tích cực, nhưng cuộc sống của cộng đồng dân tộc ít người vẫn gặp nhiều khó khăn và bất cập. Mặc dù dân số dân tộc ít người chỉ chiếm khoảng 14% tổng số dân cư, song lại chiếm khoảng 29% trong tổng số người nghèo.
Đa số người dân tộc ít người sinh sống trong các vùng sâu, vùng xa, bị cô lập về mặt địa lý, văn hoá, thiếu điều kiện phát triển về hạ tầng cơ sở và các dịch vụ xã hội cơ bản.
3. Xóa đói giảm nghèo là yếu tố cơ bản đảm bảo công bằng xã hội và tăng trưởng bền vững
Xóa đói giảm nghèo không chỉ là công việc trước mắt mà còn là nhiệm vụ lâu dài. Trước mắt là xóa hộ đói, giảm hộ nghèo; lâu dài là xóa sự nghèo, giảm khoảng cách giàu nghèo, phấn đấu xây dựng một xã hội giàu mạnh, công bằng, dân chủ, văn minh.
Xóa đói giảm nghèo không đơn giản là việc phân phối lại thu nhập một cách thụ động mà phải tạo ra động lực tăng trưởng tại chỗ, chủ động tự vươn lên thoát nghèo. Xóa đói giảm nghèo không đơn thuần là sự trợ giúp một chiều của tăng trưởng kinh tế đối với các đối tượng có nhiều khó khăn mà còn là nhân tố quan trọng tạo ra một mặt bằng tương đối đồng đều cho phát triển, tạo thêm một lực lượng sản xuất dồi dào và bảo đảm sự ổn định cho giai đoạn “cất cánh”.
Do đó, xóa đói giảm nghèo là một trong những mục tiêu của tăng trưởng (cả trên góc độ xã hội và kinh tế), đồng thời cũng là một điều kiện (tiền đề) cho tăng trưởng nhanh và bền vững. Trên phương diện nào đó, xét về ngắn hạn, khi phân phối một phần đáng kể trong thu nhập xã hội cho chương trình xóa đói giảm nghèo thì nguồn lực dành cho tăng trưởng kinh tế có thể bị ảnh hưởng, song xét một cách toàn diện về dài hạn thì kết quả xóa đói giảm nghèo lại tạo tiền đề cho tăng trưởng nhanh và bền vững. Tình hình cũng giống như việc thực hiện người cày có ruộng ở một số nước đã tạo ra sự phát triển vượt bậc của nông nghiệp. Nhiều nông dân nhờ đó đã thoát khỏi đói nghèo và có điều kiện tham gia thực hiện cách mạng xanh, tạo sự phát triển mới cho ngành nông nghiệp.
Qua những phân tích trên cho chúng ta thấy tầm quan trọng của xoá đói giảm nghèo đối với sự nghiệp phát triển kinh tế của chúng ta như thế nào.Chính vì vậy chương trình xoá đói giảm nghèo được coi là chương trình trọng điểm của chính phủ Việt Nam.
II. NỘI DUNG CHÍNH CỦA CHƯƠNG TRÌNH XOÁ ĐÓI, GIẢM NGHÈO
1. Cải cách hành chính, cải cách tư pháp, thực hiện quản lý tốt kinh tế xã hội để đảm bảo lợi ích cho người nghèo
Mục tiêu tổng thể là phấn đấu xây dựng được một nền hành chính Nhà nước trong sạch, hoạt động có hiệu lực, hiệu quả, có trách nhiệm ở tất cả các cấp, có khả năng xây dựng các chính sách và cung ứng dịch vụ theo yêu cầu của người dân, khuyến khích cơ hội cho người nghèo, người thiệt thòi giúp họ phát huy được tiềm năng của mình. Để đạt được mục đích này phải tạo nên một hệ thống hành chính với cơ chế, tổ chức bộ máy gọn nhẹ, đội ngũ cán bộ, công chức về cơ bản có phẩm chất, năng lực và trình độ đáp ứng yêu cầu của sự nghiệp phát triển kinh tế - xã hội của đất nước. Cải cách hành chính được thực hiện trên 4 lĩnh vực là: cải cách thể chế; cải cách bộ máy hành chính; đổi mới, nâng cao chất lượng đội ngũ cán bộ, công chức và cải cách tài chính công.
Để thực hiện các mục tiêu trên, cần thực hiện tốt các nhiệm vụ sau:
Hoàn thiện hệ thống thể chế pháp lý, cơ chế chính sách phù hợp với thời kỳ công nghiệp hoá, hiện đại hóa đất nước, trước hết là các thể chế về kinh tế, về tổ chức và hoạt động của hệ thống hành chính. Tiếp tục đổi mới quy trình xây dựng và ban hành văn bản quy phạm pháp luật, khắc phục tính cục bộ trong việc chuẩn bị, soạn thảo các văn bản; phát huy dân chủ, huy động trí tuệ của nhân dân để nâng cao chất lượng văn bản quy phạm pháp luật.
Xác định rõ quyền hạn và trách nhiệm của các cơ quan Nhà nước, những việc nhất thiết Chính phủ phải làm, những việc Chính phủ và nhân dân, các tổ chức tư nhân cùng làm, những việc chỉ do nhân dân và tổ chức tư nhân làm. Trên cơ sở xác định rõ chức năng nhiệm vụ, cơ cấu tổ chức bộ máy của Chính phủ, hướng chung là thu gọn đầu mối các Bộ, cơ quan thuộc Chính phủ, thực hiện nguyên tắc Bộ quản lý đa ngành, đa lĩnh vực. Sự quản lý phải thể hiện rõ trách nhiệm, tính minh bạch, dễ nhận biết, không phiền hà...
Bảo đảm cung cấp thường xuyên thông tin về các dịch vụ, các chính sách và kế hoạch phát triển cho người dân, tạo điều kiện cho người dân tiếp cận được dễ dàng thông qua hệ thống một cửa.
Thực hiện sớm cải cách hành chính công ở các Bộ có liên quan trực tiếp với người nghèo (Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Bộ Y tế, Bộ Giáo dục và Đào tạo, Bộ Lao động, Thương binh và Xã hội...) nhằm đảm bảo cho người nghèo tiếp cận được các dịch vụ y tế, giáo dục, cơ sở hạ tầng, nước, điện... ở các địa phương, đặc biệt chú trọng các tỉnh miền núi và người nghèo đô thị.
Đảm bảo tính minh bạch của Ngân sách địa phương; xác định rõ mô hình lập ngân sách và chi tiêu trong từng ngành, qua đó thực hiện tiến trình lập ngân sách có lợi cho người nghèo.
Đổi mới quy trình xây dựng và ban hành văn bản quy phạm pháp luật, nhấn mạnh tăng cường sự tham gia có hiệu quả của dân, chú ý sự tham gia của người nghèo và phụ nữ nghèo vào quá trình xây dựng pháp luật và chính sách.
Thực hiện mạnh hơn phân cấp, phân quyền hành chính công và quản lý nguồn lực từ Trung ương đến cơ sở, đi đôi với tăng cường năng lực và trách nhiệm của bộ máy hành chính địa phương, tăng cường cơ chế trách nhiệm kiểm tra và giám sát hoạt động tại cơ sở. Từ đó bố trí tổ chức bộ máy của chính quyền địa phương các cấp theo hướng gọn nhẹ, bớt đầu mối.
Đơn giản hóa và xây dựng các quy trình hành chính công minh bạch hơn đối với người dân và cho việc đăng ký kinh doanh, giảm các chi phí giao dịch phục vụ hoạt động xuất khẩu - nhập khẩu; cải cách dịch vụ hành chính công để giảm thiểu phiền hà và thời gian cho người dân.
Đảm bảo thực thi pháp luật nghiêm túc, đặc biệt của cơ quan và cán bộ công chức, coi trọng việc cung cấp đầy đủ thông tin, chế độ thông tin công khai.
Nâng cao tính hiệu quả của bộ máy hành chính, tính trách nhiệm và minh bạch trong các hoạt động của cơ quan công quyền và pháp quyền. Đảm bảo tính minh bạch trong quản lý ngân sách; đổi mới công tác kiểm toán đối với các cơ quan hành chính, sự nghiệp nhằm nâng cao trách nhiệm và hiệu quả sử dụng kinh phí từ Ngân sách Nhà nước. Thực hiện dân chủ công khai, minh bạch về tài chính công.
Tăng cường biện pháp chống tham nhũng, lãng phí, thực hành tiết kiệm theo Pháp lệnh Tiết kiệm, trước hết trong lĩnh vực xây dựng cơ bản, cấp phép, đấu thầu, quản lý dự án,... Tập trung xử lý dứt điểm những vụ việc khiếu kiện, tranh chấp kéo dài của người dân. Sửa đổi, bổ sung và có quy định cụ thể về việc kê khai đất đai, tài sản của cán bộ, công chức nhà nước, xử lý kịp thời các sai phạm của các nhân viên công quyền.
2. Tạo môi trường xã hội để thực hiện công bằng xã hội, thực thi dân chủ cơ sở và trợ giúp pháp lý cho người nghèo
2.1. Tạo điều kiện để mọi người tham gia đầy đủ vào quá trình phát triển, có cơ hội bình đẳng cho mọi người dân
Nâng cao năng lực và tạo cơ hội cho phụ nữ và nam giới đều có thể phát huy hết tài năng, tham gia vào quá trình phát triển và thụ hưởng thành quả phát triển. Thực hiện dân giàu nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh, giữ gìn và phát triển nền văn hóa dân tộc, đẩy lùi các tệ nạn xã hội.
Xây dựng khuôn khổ pháp lý cho các tổ chức xã hội, tổ chức cộng đồng ở địa phương nhằm nâng cao khả năng và sự tham gia của người nghèo vào quá trình phát triển và cùng với người nghèo, tạo cơ hội cho họ tự thoát nghèo.
Nâng cao chất lượng cuộc sống của nhân dân về ăn, mặc, ở, đi lại, phòng và chữa bệnh, học tập, làm việc, tiếp nhận thông tin, sinh hoạt văn hoá.
Khuyến khích làm giàu hợp pháp, đồng thời ra sức xóa đói giảm nghèo, tạo điều kiện về hạ tầng, năng lực sản xuất và kiến thức, kỹ năng làm việc để các vùng, các cộng đồng đều có thể tự phát triển, tiến tới thu hẹp khoảng cách về trình độ phát triển kinh tế, văn hoá, xã hội.
Thiết thực chăm lo sự bình đẳng về giới, sự tiến bộ của phụ nữ; đặc biệt chăm lo sự phát triển của trẻ em, tạo điều kiện thực hiện các quyền của trẻ em trong cuộc sống gia đình và xã hội.
Bảo đảm các dân tộc ít người được thực sự hưởng lợi từ quá trình tăng trưởng kinh tế.
Thực hiện công bằng xã hội trong lĩnh vực giáo dục tiểu học và trung học cơ sở; nâng cao chất lượng, hiệu quả chăm sóc sức khỏe ban đầu; thực hiện an sinh xã hội cho người nghèo; tất cả mọi người được quyền tiếp cận các dịch vụ công.
2.2 Tăng cường dân chủ cơ sở, các cuộc đối thoại giữa chính quyền địa phương và cộng đồng người nghèo
Thúc đẩy sự tham gia của người dân, trong đó có người nghèo vào hoạch định chính sách và thực hiện chính sách được thể hiện rõ nét qua thực tiễn áp dụng Quy chế Dân chủ cơ sở ở xã, phường, thị trấn.
Tiếp tục chỉ đạo, kiểm tra bảo đảm cho Quy chế Dân chủ thực hiện ở xã, phường, thị trấn. Triển khai rộng khắp ở tất cả các thôn, làng, ấp, bản, tổ dân phố trong cả nước, duy trì lâu dài việc thực hiện Quy chế Dân chủ và đưa Quy chế Dân chủ trở thành nề nếp làm việc thường xuyên ở cơ sở.
Phân định rõ chức năng và nâng cao năng lực, hiệu lực quản lý điều hành, giám sát, thanh tra của cơ quan Nhà nước. Thực thi có hiệu quả các quy chế về thực hiện dân chủ ở cơ sở, ở cơ quan, doanh nghiệp nhà nước.
Bảo đảm người dân được cung cấp đầy đủ thông tin về hoạt động kinh tế, các chỉ tiêu kế hoạch và nguồn tài chính cho các dự án, chương trình phát triển ở địa phương, được quyền tham gia, góp ý kiến xây dựng kế hoạch phát triển, tham gia thực hiện, vận hành, duy tu, bảo dưỡng và đóng góp công lao động, thể hiện vai trò chủ nhân để nâng cao trách nhiệm trong sử dụng và quản lý công trình cơ sở hạ tầng.
Tăng cường cung cấp và trao đổi thông tin hai chiều giữa Nhà nước và nhân dân để truyền bá thông tin và lấy ý kiến phản hồi thông qua một số biện pháp: nâng cao chất lượng các kênh truyền thông đại chúng, truyền thông đến tận cửa, tiếp cận trực tiếp, sử dụng đài và video của cộng đồng.
Thực hiện cơ chế khuyến khích cho cán bộ truyền thông tham gia công tác truyền bá thông tin, giáo dục, đào tạo công nghệ, thị trường, chính sách, luật, các quy định và các thủ tục hành chính để tăng cường quyền lực kinh tế, chính trị cho người dân địa phương nhất là vai trò của già làng, trưởng bản ở vùng sâu vùng xa. Quán triệt các quy định về dân chủ cơ sở với các chương trình phát triển như chương trình 135 và các chương trình khác.
Chính quyền địa phương phải thực hiện dân chủ, đưa ra dân bàn, dân góp ý cho các chương trình, dự án, các khoản giúp đỡ nhân đạo, từ thiện cho người nghèo, các khoản đóng góp xây dựng nhà tình nghĩa, nhà tình thương... Trong quá trình thực hiện các công trình, dự án cần ưu tiên sử dụng nguồn lao động tại địa phương để giải quyết việc làm và tăng thu nhập cho người nghèo. Phân cấp cho các tổ chức, đoàn thể, nhân dân, cộng đồng trực tiếp quản lý và tham gia quản lý việc xây dựng, vận hành và sử dụng các chương trình dự án về phát triển kinh tế và xóa đói giảm nghèo trên địa bàn địa phương.
Tất cả các chương trình, dự án xóa đói giảm nghèo phải chịu sự giám sát và kiểm tra của nhân dân mà nòng cốt là Ban Thanh tra nhân dân, Mặt trận Tổ quốc, Hội Cựu chiến binh xã, Hội Phụ nữ phường, thị trấn. Chính quyền cơ sở phải lắng nghe, tiếp thu ý kiến của nhân dân, giải quyết kịp thời các khiếu nại, tố cáo, kiến nghị của nhân dân.
Việc xây dựng cơ chế tham gia của cộng đồng cần chú ý đến các nhóm yếu thế như người già, phụ nữ, dân tộc ít người, người tàn tật. Cần tính đến công việc và nhu cầu cụ thể của phụ nữ và nam giới để mọi thành viên trong cộng đồng có thể bày tỏ ý kiến và các ưu tiên của mình một cách thuận lợi.
2.3 Trợ giúp pháp lý cho người nghèo và các đối tượng có hoàn cảnh đặc biệt
Hoàn thiện khuôn khổ pháp luật, tăng cường trợ giúp pháp lý và khả năng tiếp cận pháp lý cho người nghèo. Mở rộng mạng lưới trợ giúp pháp luật để người nghèo ở nông thôn, vùng sâu, vùng xa có thể tiếp cận với các dịch vụ trợ giúp pháp luật.
Hoàn thiện thể chế trợ giúp pháp lý, ban hành văn bản pháp luật về trợ giúp pháp lý có hiệu lực cao làm cơ sở pháp lý cho việc hoàn thiện tổ chức và hoạt động trợ giúp pháp lý, bao gồm: xây dựng hệ thống tổ chức trợ giúp pháp lý của Nhà nước và của các tổ chức chính trị, xã hội; xây dựng chế định luật sư trợ giúp pháp lý; quy tắc đạo đức nghề nghiệp của người thực hiện trợ giúp pháp lý...
Xây dựng và từng bước kiện toàn đội ngũ cán bộ pháp lý (luật sư, chuyên viên trợ giúp pháp lý và cộng tác viên), đáp ứng các nhu cầu trợ giúp pháp lý đa dạng. Tổ chức đào tạo và bồi dưỡng nghiệp vụ thường xuyên và chuyên sâu cho cán bộ pháp lý; chú trọng vùng sâu, vùng xa, vùng có nhiều nhu cầu trợ giúp pháp lý. Tăng cường cơ sở vật chất và điều kiện làm việc cho các tổ chức trợ giúp pháp lý ở địa phương, xây dựng các trung tâm trợ giúp pháp lý, tủ sách pháp luật ở xã, phường và phương tiện lưu động xuống làng xã, thôn bản.
Tiếp tục mở rộng hoạt động trợ giúp pháp lý tại cơ sở, đa dạng hóa các hình thức và phương pháp tiến hành. Phát hành tờ gấp pháp luật nhằm giải đáp các tình huống xử sự pháp luật thường gặp về hành chính, đất đai, nhà ở, lao động... và cập nhật văn bản pháp luật mới.
Cần cung cấp tài liệu có tính thống nhất, cơ bản về các quy định pháp luật trợ giúp pháp lý, kỹ năng và kinh nghiệm trợ giúp pháp lý cho chuyên viên và cộng tác viên. Phổ biến, giáo dục những quy định của pháp luật, chính sách của Nhà nước và giải đáp thắc mắc về pháp luật.
3. Phát triển mạng lưới an sinh xã hội trợ giúp cho các đối tượng yếu thế và người nghèo
3.1 Tập trung có trọng điểm để hỗ trợ người nghèo, dân tộc ít người, nhóm yếu thế khác trong xã hội
Cải thiện chất lượng và khả năng tiếp cận các dịch vụ cơ bản và nguồn lực của người nghèo, đặc biệt là chăm sóc sức khỏe ban đầu, giáo dục tiểu học, sức khỏe sinh sản, nước, vệ sinh dinh dưỡng, nhà ở, giúp đỡ họ tiếp cận với pháp luật không thu phí...
Xây dựng chế độ ưu tiên nhằm giúp các đối tượng yếu thế có điều kiện được thụ hưởng lợi ích từ các chương trình mục tiêu quốc gia về phát triển xã hội như xây dựng chế độ ưu đãi về giảm mức và các khoản đóng góp, nộp lệ phí và giá cả đối với người nghèo, người yếu thế trong các quan hệ giao dịch xã hội và tiếp cận các dịch vụ xã hội cơ bản, các hoạt động văn hoá, giáo dục và nâng cao dân trí, nâng cao hiểu biết pháp luật, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp miễn phí. Giải quyết tốt vấn đề nhà ở cho người nghèo. Phát triển các tuyến, cụm dân cư vượt lũ của đồng bằng sông Cửu Long. Có kế hoạch đồng bộ xóa nhà tạm cho các hộ gia đình nghèo.
3.2 Tăng cường mạng lưới an sinh xã hội
Bổ sung một số chính sách trợ giúp của Nhà nước đối với các nhóm người yếu thế, có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, người dễ bị tổn thương để tạo cơ hội tự tạo việc làm hoặc đi làm thuê, có thu nhập đủ nuôi sống bản thân, tham gia vào các hoạt động cộng đồng, các hoạt động xã hội để hưởng lợi từ cải cách kinh tế.
Hoàn thiện chính sách bảo hiểm xã hội nhằm mở rộng chế độ bảo hiểm xã hội áp dụng cho mọi đối tượng, kể cả những người làm việc tại khu vực kinh tế phi chính thức và bảo đảm tương quan hợp lý giữa mức đóng và mức hưởng.
Đa dạng hóa mạng lưới an sinh tự nguyện. Đẩy mạnh các biện pháp bảo vệ cây trồng và vật nuôi như dịch vụ thú y, chương trình quản lý dịch hại tổng hợp một cách hiệu quả ở vùng sâu, vùng xa và các vùng khó khăn. Tiến hành thử nghiệm các hình thức bảo hiểm cây trồng, vật nuôi hoặc bảo hiểm thị trường cho nông thôn. Tăng cường công tác khuyến nông như là một công cụ hữu hiệu để giảm tính tổn thương của người nghèo. Xây dựng các chương trình bảo hiểm trên cơ sở cộng đồng đối với khu vực kinh tế không chính thức trên nguyên tắc bảo hiểm nhóm (tối thiểu là bảo hiểm gia đình). Phát triển hình thức Bảo hiểm hộ gia đình để thay thế dần cho hệ thống bảo hiểm sức khỏe học đường.
Tăng cường mạng lưới an sinh xã hội thông qua phát triển và củng cố các quỹ của xã hội và đoàn thể. Trợ giúp nhân đạo thường xuyên đối với người nghèo, người không có sức lao động và không nơi nương tựa; tổ chức, triển khai hoạt động của các quỹ này ngay tại những cộng đồng làng, xã nơi tập trung nhiều người nghèo, yếu thế. Trong đó, chú trọng các hình thức trợ cấp xã hội bằng hiện vật (gạo, thực phẩm, quần áo,...) đối với những đối tượng rơi vào hoàn cảnh đặc biệt khó khăn ở cả nông thôn và một số thành phố.
Duy trì và bổ sung hệ thống chính sách, giải pháp về bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, đặc biệt là trẻ em tàn tật, mồ côi, lang thang, lao động kiếm sống, trẻ em bị hậu quả chất độc màu da cam, nhiễm HIV/AIDS. Nâng cao trách nhiệm và chức năng của gia đình trong việc bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em. Huy động toàn bộ xã hội tham gia vào bảo vệ trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn.
Phát triển hệ thống chính sách, giải pháp hỗ trợ người tàn tật, người cao tuổi (đặc biệt là người già cô đơn không nơi nương tựa), người bị nhiễm chất độc hóa học, nhiễm HIV/AIDS.
Phát triển các trung tâm bảo trợ xã hội ở những vùng nghèo, vùng gặp rủi ro thường xuyên để nuôi dưỡng các đối tượng mất khả năng và cơ hội tự kiếm sống, trước mắt triển khai tốt những quy định cụ thể của Nghị định số 07/2000/NĐ-CP ngày 09/3/2000 về chính sách cứu trợ xã hội trong 3 năm 2001-2003.
Điều chỉnh lại phương pháp phân bổ ngân sách để thực hiện các chính sách xã hội, trao quyền chủ động cho các địa phương, đặc biệt là cấp xã, huyện để đẩy mạnh phát triển quỹ cộng đồng ở làng xóm và cấp xã.
3.3 Xây dựng các biện pháp để giúp đối tượng yếu thế cải thiện các điều kiện tham gia thị trường lao động
Cải thiện tiếp cận thị trường lao động của người lao động nghèo, nhóm yếu thế trong thị trường lao động, đặc biệt đối với vấn đề đào tạo. Giải quyết tốt vấn đề lao động dôi dư. Dần dần từng bước áp dụng bảo hiểm thất nghiệp
Nâng cao số lượng và chất lượng việc làm, đặc biệt là việc làm trong khu vực ngoài nhà nước. Hoàn thiện Bộ luật Lao động để thúc đẩy sự phát triển của thị trường lao động. Bảo đảm an toàn việc làm. Chống sa thải tuỳ tiện, bảo đảm việc làm ổn định với mức thu nhập ngày càng tăng và điều kiện lao động, nhất là cho lao động nữ, ngày càng được cải thiện. Giảm tai nạn lao động. Bảo đảm công bằng nam nữ trong tuổi về hưu, tránh tình trạng sử dụng "về hưu sớm" làm công cụ để giải quyết lao động dôi dư trong các doanh nghiệp nhà nước cũng như các vấn đề khác của thị trường lao động.
3.4 Xây dựng hệ thống giải pháp cứu trợ xã hội đột xuất hữu hiệu
Đối với người nghèo, người dễ bị tổn thương khi gặp rủi ro thiên tai, tai nạn và các tác động xã hội không thuận lợi, triển khai các giải pháp cứu trợ đột xuất gồm:
Cải tiến cơ chế hình thành và điều phối Quỹ cứu trợ đột xuất.
Giúp đỡ người nghèo phòng chống có hiệu quả khi gặp thiên tai như bão, lụt, hạn hán, sâu bệnh,... bằng tổ chức tập huấn, chuyển giao những kiến thức, kinh nghiệm cụ thể về phòng chống thiên tai. Hỗ trợ một phần kinh phí để cải thiện tính trạng nhà ở, tránh bão, tránh lụt.
Quy hoạch lại các vùng dân cư, cơ sở hạ tầng sản xuất và xã hội thuận lợi cho việc phòng chống và cứu trợ khi thiên tai xảy ra. Tổ chức, chuẩn bị sẵn sàng các phương tiện cứu trợ để kịp thời, nhanh chóng ứng phó và hạn chế các tác động xấu của thiên tai, hướng dẫn người nghèo chủ động cứu giúp lẫn nhau khi gặp thiên tai.
Tổ chức và trợ giúp người nghèo khắc phục các thiệt hại sau thiên tai, khi nông sản bị rớt giá hoặc gặp rủi ro, tai nạn, nhanh chóng ổn định cuộc sống; bảo đảm sản xuất bình thường như cung cấp các yếu tố sản xuất cần thiết (giống, cây, con, phương tiện canh tác,...), giải quyết tình trạng môi trường sau thiên tai. Xây dựng các kho lương thực, thực phẩm, quần áo tại chỗ của từng cộng đồng nơi thường xảy ra thiên tai nhằm cung cấp kịp thời cho người gặp nạn trong thiên tai.
3.5 Mở rộng sự tham gia và nâng cao vai trò của các tổ chức xã hội, tổ chức phi chính phủ trong việc phát triển mạng lưới an sinh xã hội
Mặt trận Tổ quốc các cấp chủ trì và phối hợp với chính quyền, các hội, đoàn thể quần chúng xây dựng các phương thức vận động các cơ quan, doanh nghiệp và toàn dân tham gia hoạt động từ thiệp giúp đỡ các đối tượng nghèo.
Khuyến khích các hoạt động nhân đạo của các tổ chức phi chính phủ, các tổ chức đoàn thể, các tổ chức xã hội tham gia phát triển mạng lưới an sinh xã hội, trợ giúp có hiệu quả các đối tượng yếu thế, đặc biệt là người già cô đơn, không nơi nương tựa, trẻ em mồ côi không nơi nuôi dưỡng, trẻ em bị nhiễm chất động hóa học, HIV...
4. Xóa đói giảm nghèo
4.1 Nhu cầu chi cho một số mục tiêu có liên quan đến xóa đói giảm nghèo
4.1.1. Theo tính toán bước đầu của các Bộ, ngành liên quan kết hợp với tổ tính toán chi phí của một số chuyên gia quốc tế, nhu cầu chi cho một số mục tiêu của 8 ngành, lĩnh vực (nông nghiệp và kinh tế nông thôn, y tế, giáo dục, đô thị, điện khí hóa, giao thông vận tải, lao động và bảo hiểm xã hội và các chương trình quốc gia) trong 3 năm 2003-2005 khoảng 84 nghìn tỷ đồng, trong đó chi thường xuyên khoảng 54 nghìn tỷ đồng, chi đầu tư khoảng 30 nghìn tỷ đồng.
Nông nghiệp và kinh tế nông thôn, ưu tiên chi chủ yếu vào hạ tầng cơ bản, các dịch vụ nghiên cứu, cung cấp giống mới, thực hiện khuyến nông dành cho người nghèo; cải tạo, nâng cấp và xây mới các công trình thủy lợi nhỏ tại các vùng sâu, vùng xa. Chi phí để thực hiện các mục tiêu này là 14,7 nghìn tỷ đồng, trong đó chi thường xuyên 8,8 nghìn tỷ đồng, chi đầu tư 5,9 nghìn tỷ đồng.
Lĩnh vực y tế, tập trung nâng cao chất lượng các dịch vụ y tế và khả năng tiếp cận các dịch vụ y tế, chú trọng giảm tỷ lệ mắc các bệnh truyền nhiễm ở người nghèo, ngăn ngừa HIV/AIDS. Chi phí thực hiện 3 mục tiêu trên khoảng 11,5 nghìn tỷ đồng trong giai đoạn 2003-2005, trong đó chi thường xuyên 10 nghìn tỷ đồng và chi đầu tư 1,5 nghìn tỷ đồng.
Biểu 5.6: Nhu cầu chi cho một số mục tiêu của 8 ngành và lĩnh vực liên quan đến xóa đói giảm nghèo (Tỷ đồng)
2003
2004
2005
Tổng số
Tổng
28.330
27.870
28.275
84.475
- Thường xuyên
17.280
18.001
18.719
54.002
- Đầu tư
11.050
9.869
9.556
30.473
Trong đó:
Nông nghiệp
5.002
4.906
4.772
14.681
- Thường xuyên
3.001
2.944
2.863
8.808
- Đầu tư
2.001
1.963
1.909
5.872
Y tế
3.752
3.835
3.971
11.558
- Thường xuyên
3.276
3.348
3.384
10.008
- Đầu tư
476
487
587
1.550
Giáo dục
4.520
4.555
4.589
13.664
- Thường xuyên
1.778
1.813
1.847
5.438
- Đầu tư
2.742
2.742
2.742
8.226
Phát triển đô thị
1.500
1.500
1.500
4.500
- Thường xuyên
75
75
75
225
- Đầu tư
1.425
1.425
1.425
4.275
Điện lực (toàn bộ là chi đầu tư)
1.248
261
75
1.584
Giao thông vận tảI
3.083
2.982
2.890
8.955
- Thường xuyên
925
1.041
1.175
3.141
- Đầu tư
2.158
1.941
1.715
5.814
Lao động và bảo hiểm xã hội (toàn bộ là chi thường xuyên)
7.225
7.731
8.272
23.229
Các Chương trình quốc gia
2.000
2.100
2.205
6.305
- Thường xuyên
1.000
1.050
1.103
3.153
- Đầu tư
1.000
1.050
1.103
3.153
Nguồn: Các Bộ, ngành liên quan của Việt Nam phối hợp thực hiện với tổ tính toán chi phí của một số chuyên gia quốc tế.
Đối với giáo dục, chú trọng nhiều hơn việc cải tạo nâng cấp cơ sở trường lớp để phổ cập giáo dục; cải thiện chất lượng giáo dục tại các vùng sâu, vùng xa, đặc biệt là đối với nhóm dân tộc ít người; thực hiện miễn giảm các khoản thu về giáo dục đối với các hộ nghèo. Chi phí cho các hoạt động này khoảng 13,7 nghìn tỷ đồng, trong đó chi thường xuyên 5,4 nghìn tỷ đồng và chi đầu tư 8,3 nghìn tỷ đồng.
Cơ sở hạ tầng đô thị, chi phí dự kiến khoảng 4,5 nghìn tỷ đồng bao gồm 0,2 nghìn tỷ đồng chi thường xuyên và 4,3 nghìn tỷ đồng chi đầu tư để cải thiện nhà ở, cung cấp nước sạch, điện... cho người nghèo tại các khu đô thị.
Điện khí hóa, dự kiến nhu cầu (2003-2005) khoảng 1,6 nghìn tỷ đồng chủ yếu là đầu tư đường dây cao thế,
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- Nội dung chính của chương trình xóa đói, giảm nghèo.docx