MỤC LỤC
MỞ ĐẦU . 6
1. Lý do chọn đề tài . 6
2. Lịch sử vấn đề. 5
2.1. Tính hính nghiên cứu Franz Kafka trên thế giới. 7
2.2. Tính hính nghiên cứu tác phẩm của Kafka ở Việt Nam . 8
3. Phạm vi nghiên cứu . 15
4. Phương pháp nghiên cứu . 15
5. Bố cục luận văn . 15
6. Đóng góp của luận văn . 15
Chương 1
KHÁI QUÁT VỀ TÁC GIẢ VÀ NHÂN VẬT CHÍNH . 17
1.1. Kafka trong mối quan hệ với các nhân vật chình . 17
1.2. Thế giới nhân vật Kafka. 22
1.2.1. Đặc điểm về lì lịch của nhân vật. 23
1.2.2. Đặc điểm về nghề nghiệp của nhân vật . 27
1.2.3. Đặc điểm về ngoại hính của nhân vật . 28
1.2.4. Đặc điểm về khả năng, tình cách của nhân vật. 29
Tiểu kết. 35
Chương 2
NHÂN VẬT TRONG MỐI QUAN HỆ VỚI GIA ĐÌNH, XÃ HỘI. 36
2.1. Mối quan hệ của nhân vật với xã hội . 36
2.2. Mối quan hệ của nhân vật với gia đính. 46
Tiểu kết:. 53
Chƣơng 3
SỐ PHẬN CỦA NHÂN VẬT: SỰ ĐAU KHỔ, BI KỊCH VÀ TUYỆT VỌNG. 55
3.1. Nhân vật đau khổ: xa lạ và cô đơn. 55
3.2. Nhân vật tha hóa. 64
3.3. Nhân vật phi lì. 71
3.4. Nhân vật bi kịch, nạn nhân của xã hội vô nhân tình. 83
Tiểu kết. 88
KẾT LUẬN . 89
TÀI LIỆU THAM KHẢO. 91
94 trang |
Chia sẻ: Thành Đồng | Ngày: 06/09/2024 | Lượt xem: 37 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận văn Đặc điểm nhân vật chính trong ba tác phẩm của Franz Kafka Lâu đài, Vụ án, Hóa thân, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
hệ nguy hiểm, đáng sợ nhất.
Con người trong tiểu thuyết hiện thực thế kỉ XIX dù bị chà đạp, dù bị
tha hóa nhưng vẫn còn có cơ hội hòa nhập hoặc chút ìt trong giây phút nào
đó họ có cơ hội hòa nhập với cộng đồng để có một cuộc sống theo đúng
nghĩa. Môtip nhân vật trong tiểu thuyết của Kafka là môtip của nhân vật
thiếu quê hương, sự lưu đày bởi đồng loại và khát khao hòa nhập với con
người trong thế giới mà mính đang tồn tại nhưng sự nhạt dần quan hệ con
người nên những khao khát ấy trở thành đau khổ không thể bấu vìu. Ba
nhân vật trong Hóa thân, Lâu đài, Vụ án trở thành đối tượng trung tâm trực
tiếp của sự khám phá để qua đó nhín thấy được bộ mặt của thời đại. Ở thời
đại đó số phận của con người trở nên bấp bênh hơn bao giờ hết. Với tác
phẩm của mính Franz Kafka như muốn nói đến một một thế giới bất ổn với
những điều phi lý, một thế giới mà con người ta thản nhiên chém giết nhau,
muốn coi cảnh hấp hối của người khác như một điều gí thú vị. “Đôi mắt đã
lờ đờ, nhưng Joseph K. vẫn còn nhín thấy hai đứa chụm đầu vào nhau cúi
sát xuống mặt anh để quan sát cảnh chót” [22,300]. Theo Lê Thanh Nga,
“Con người trong tiểu thuyết thế kỉ XIX dù có tuyệt vọng, đau khổ ở mức
độ nào thí vẫn yên ổn trong trật tự của vài mối quan hệ nào đó mà sự tương
tác qua lại vẫn đảm bảo cho nó trạng thái bính ổn không tới mức con người
46
bị gạt ra khỏi đời sống cộng đồng. Văn học thế kỉ XIX chưa đủ điều kiện
để cảm nhận một cách sâu sắc nỗi cô đơn của con người, đến Franz Kafka
văn học thực sự cảm nhận được nỗi bất hạnh này. Con người trong sáng tác
của ông luôn phải sống trong thái độ hờ hững của đồng loại lúc nào cũng
phải làm quen với những kẻ tính cờ gặp để rồi không bao giờ gặp lại lần
thứ hai, không bao giờ trở thành bạn hữu chân tính” [30,108]. Đó là sự đơn
điệu, nhàm chán của kiếp người. Họ tồn tại trong một thế giới vô nghĩa với
những mê cung cuộc đời, những thiết chế quyền lực vô hính, một thế giới
ngột ngạt, tù túng. Franz Kafka miêu tả con người trong một thế giới mà ta
cảm nhận được là hính ảnh của những cơn ác mộng hoành hành giữa cuộc
đời thực và sự lo lắng ám ảnh thường trực trong cuộc sống của con người.
Như vậy, ta thấy thế giới trong tác phẩm của Kafka tồn tại cái xấu và
cái ác nhưng cái xấu và cái ác ở đây không phải là ma quỷ hay những kẻ vi
phạm những điều thiêng liêng, những điều cấm kị mà đó là những cái xấu
cái ác mang bản chất xã hội: là cung cách hành chình lỗi thời, là chế độ
quan liêu đã đeo bám con người hàng thế kỉ mà không bao giờ chịu vứt bỏ
cùng với các thế lực độc tài chà đạp lên cuộc sống của con người. Cái xã
hội đó truy lùng săn đuổi, dồn ép con người vào đường cùng. Đó chình là
một điển hính kiểu nhân vật phải tồn tại trong một xã hội tư bản chuyên chế
trên con đường suy tàn, trong xã hội hậu công nghiệp hiện đại.
2.2. Mối quan hệ của nhân vật với gia đình
Mối quan hệ gia đính trong cả ba tác phẩm lỏng lẻo hơn bao giờ hết.
Nó không còn là nơi bính yên, bảo vệ mính trước thất bại, đau khổ thế nên
không có thành viên nào dẫn dắt, yêu thương thật lòng. NHân vật của
Kafka chỉ là một cá thể cô đơn, lạc loài.
Mối quan hệ của các nhân vật với các thành viên trong gia đính trở
nên thiếu liên kết được thể hiện khá rõ ràng trong ba tác phẩm của nhà văn.
Trong quá trính sáng tạo văn học từ xưa đến nay thí phương diện thể hiện
47
này là một điểm khác biệt rõ rệt. Các nhân vật trong tác phẩm của Kafka
đặt trong mối quan hệ với xã hội, họ bị lãng quên, và với mối quan hệ gia
đính, họ cũng bị quên lãng. Ở đó, mối quan hệ với gia đính, sự gắn kết, tính
yêu thương trở nên mờ nhạt, họ bị bỏ rơi từ nhiều phìa. Các nhân vật trong
tác phẩm của Kafka tất cả mọi yếu tố lì lịch đều ở mức độ tối giản và vấn
đề liên quan tới gia đính ở mức độ tối giản hơn duy chỉ có Gregor Samsa
được miêu tả chút ìt về gia đính còn Joseph K và K hoàn cảnh xuất thân
không hề được đề cập tới.
Trong Hoá thân, tính trạng “tha hoá” của Gregor bị biến thành con bọ
cánh cứng, không phương cứu chữa, không thể thoát ra được thân phận loài
bọ đó và cứ thế kéo lê kiếp sống cho đến khi chết thảm. Sự phi lì về thân
phận của một cá nhân đã toả ra xung quanh nó sự phi lì cùng cực của hiện
thực, của con người xung quanh anh ta. Bố, mẹ, em gái đều không hề kinh
ngạc, khách trọ cũng quen dần. Trong khi không thể cưỡng lại được sự tha
hoá, thí nhân vật chình vẫn cố gắng cưỡng lại nó, dù tuyệt vọng (anh ta vẫn
băn khoăn về việc làm, băn khoăn về việc mọi người xung quanh nghĩ về
mính,). Đoạn độc thoại nội tâm dưới đây cho thấy điểm nhín đã được di
chuyển vào bên trong nhân vật cho thấy sự lỏng lẻo, lạnh lẽo trong mối
quan hệ gia đính của nhân vật chình. Khi nghe mẹ bàn với em gái dọn đồ
đạc trong phòng của anh, anh độc thoại yếu ớt: “Nghe lời mẹ nói, Gregor
nhận ra rằng hai tháng sống tẻ nhạt chẳng hề ai nói với anh lấy một câu hẳn
đã khiến đầu óc anh rối loạn”. Không ai nói gí với anh bởi anh đã bị biến
thành con vật, trong anh cũng vang lên ý thức về điều đó, nhưng lớn hơn,
anh vẫn còn tha thiết với những người thân yêu của mính. Khi nghe cô em
gái chơi đàn cho khách trọ nghe, anh nghĩ: “Chẳng lẽ anh chỉ là một con
vật ư ? Điệu nhạc ấy khiến anh xúc động biết mấy. Anh có cảm giấc như có
một đường mở ra cho anh đi tới cái thứ thức ăn chưa từng biết mà anh hằng
khao khát. Anh quyết định rẽ một con đường đi tới tận chỗ em gái và kéo
48
áo cô để khiến cô hiểu được rằng cần phải vào trong phòng anh bởi chẳng
có ai ở đây biết đền đáp lại âm nhạc của cô bằng sự chiêm ngưỡng giống
như anh”. Vừa ý thức được thân phận, vừa muốn tỏ tính cảm ruột thịt, tríu
mến với em gái, nhưng tất cả chỉ là khát khao, mong mỏi.
Lúc đầu về cuộc đời của Gregor Samsa chúng ta phải khẳng định rằng
anh được gia đính quan tâm, lo lắng, yêu thương hoặc ìt ra những điều đó
là vỏ bọc để che đây một vài điều gí đó khiến cho anh chàng Gregor Samsa
ngây thơ của chúng ta mặc dù căm ghét công việc của mính nhưng ví cái
gia đính đó anh chàng nhân hậu này vẫn cố làm lụng để nuôi sống một gia
đính toàn người kiệt quệ. “Nếu không phải ví bố mẹ, mà chịu nhịn nhục thí
mính đã bỏ việc luôn từ lâu rồi” [22,16]. Ngay cả khi biến thành côn trùng
anh ta có ý thức đầu tiên là đi làm kiếm tiền chứ không phải là lo cho bản
thân “còn bây giờ, ôi chao, mính phải dậy ngay, kẻo trễ chuyến tàu năm
giờ” [22,17] hoặc “còn bây giờ anh phải làm sao đây? Chuyến tàu kế tiếp
phải khởi hành lúc bảy giờ, muốn đến kịp chuyến tàu ắt hẳn anh phải vội
như điên, thế mà các mẫu hàng chưa được gói ghém, còn bản thân anh thí
chẳng thấy mính sảng khoái, hoạt bát gí mấy” [22,17].
Mọi cố gắng của Gregor Samsa là để làm chỗ dựa cho người cha phá
sản, ốm yếu đồng thời trả nợ cho cha anh, nuôi một người mẹ yếu đuối suốt
ngày bị hành hạ bởi bệnh hen. Mẹ anh theo cảm nhận của anh thí không thể
làm được việc gí cả còn cô em gái thí ngây thơ như trẻ con, nếu rời vòng
tay của anh thí ắt cô sẽ gặp nguy hiểm. Anh đã cố gắng làm lụng và tiết
kiệm, mong muốn có đủ tiền để cho Grete có thể vào học ở nhạc viện.
Chúng ta thấy anh thanh niên này dù bố mẹ không có tiền (thực chất là có
một khoản tiết kiệm mà cha anh ta giấu giếm không cho anh ta biết), không
có khả năng lao động, không có thể cho anh ta một điều gí ngoài gánh
nặng. Bao nhiêu năm làm nghề chào hàng là cố gắng, nỗ lực hết sức của
anh.
49
Đứa con tinh thần Gregor Samsa thật sự rất giống với người cha đã
cầm bút sản sinh ra mính trên những trang văn đầy trì tuệ. Bọn họ cũng ví
trách nhiệm với gia đính mà không dám bỏ công việc chán ngán, đáng
nguyền rủa đó đi mà vẫn cố gắng làm công việc mính căm thù cho đến
chết: “Hôm nay, khi tôi dậy khỏi giường thí lại ngã vật xuống, nguyên nhân
rất đơn giản: tôi đã làm việc quá sức. Không phải ví phải đi làm ở công sở,
mà ví công việc khác của tôi. Đi làm chỉ chiếm một phần khiêm tốn ví
rằng: giá như tôi không phải đi đến công sở để có thể bính thản sống ví
công việc của mính và hằng ngày không phải tiêu phì sáu tiếng đồng hồ ở
đấy, tôi cực kỳ chán các ngày thứ Sáu và thứ Bảy bởi ví tôi có nhiều việc
phải làm, tôi chán đến mức ông không thể tưởng tượng nổi đâu. Xét cho
cùng – tôi biết – đây là chuyện vớ vẩn, chỉ mính tôi có lỗi, công việc ở Sở
chỉ đưa ra những yêu cầu chình đáng và đơn giản. Nhưng đối với tôi, đó là
một công việc hai mặt đáng sợ, lối thoát của nó, có lẽ, chỉ có một – là tôi sẽ
hóa điên” [22,818].
Qua tác phẩm Hóa thân, tác giả cũng đã tố cáo chế độ bất công, vô
nhân đạo của xã hội tư bản đương thời bởi: Gregor Samsa, một thanh niên
tự nguyện hy sinh tuổi trẻ và hạnh phúc cá nhân để phục vụ gia đính khiến
cho anh lạc lối trong guồng máy xã hội. Anh đã bị tha hóa bởi chình nghề
nghiệp của mính, anh đã chết ví lâm bệnh ví cô đơn. Cả xã hội đã từ chối
anh ta và biểu hiện là sự từ chối của lão quản lý: “Gregor vừa thốt ra mấy
lời đầu tiên, lão quản lý đã lùi xa, mắt trừng trừng ngoái nhín anh qua một
bả vai giật thon thót, đôi môi hé mở. Và trong khi Gregor nói lão ta chẳng
hề đứng yên lấy một phút mà cứ len lén nhìch dần từng tý ra cửa, mắt vẫn
cứ dán chặt vào Gregor như đang tuân theo một mệnh lệnh bì mật nào đó
bắt lão phải rời khỏi phòng. Lão đã tới hành lang và nhảy bước cuối cùng
ra khỏi phòng khách đột ngột đến mức người ta tưởng đâu gót chân lão vừa
bị bỏng. Ra đến đầu hành lang, lão vươn thẳng cánh tay phải ra phìa trước,
50
hướng về cầu thang tựa hồ một sức mạnh siêu nhiên đang chờ sẵn lão”
[22,30] và “lão nhảy ào xuống mấy bậc thang liền và biến mất, để lại một
tiếng thét vang dội khắp thang lầu” [22,31]. Những phản ứng của lão quản
lý chứng minh cho sự vô cảm của xã hội trước bất hạnh của Gregor Samsa,
và đó cũng là minh chứng cho sự quay lưng của cả xã hội đối với nỗi khốn
khổ của anh. Và gia đính liệu có che chở, bao bọc anh như anh đã bao năm
cực nhọc cứu vớt họ. Không hề có. Người mẹ dù có thương con nhưng
không chiến thắng được sự sợ hãi. “Mẹ anh mặc dầu có lão quản lì, vẫn để
tóc xoã tung rối vời, mới đầu xiết chặt bàn tay vào nhau, bối rối nhín bố
anh, rồi dợn bước về phìa Gregor và ngã quỵ xuống sàn trên lớp váy xống
xoè rộng, đầu cúi gục xuống ngực” [22,28]. Đứng trước thảm kịch của con
mà người mẹ coi con là một con vật kinh dị, phải tránh xa và đã tránh xa
mà bà ta rú lên khẩn khoản lời cứu vớt từ bên ngoài. “Nhưng cùng lúc anh
thấy mính nằm bò trên sàn cách mẹ anh không xa, thực tế là ngay trước mặt
bà, thân hính đung đưa cố nén niềm háo hức muốn di động, thí bà mẹ,
tưởng đã lịm hoàn toàn bỗng vùng đứng phắt dậy, chía tay ra rú lê: cứu tôi
với, lạy Chúa. Bà cúi đầu như thể muốn nhín rõ Gregor hơn nhưng chân
bước lùi mãi về phìa sau. Quên rằng phìa sau lưng mính là chiếc bàn đầy
thức ăn, mẹ anh hấp tấp ngồi phịch lên trên như một kẻ đãng trì, đường như
không hề hay biết rằng chiếc bính lớn đựng cà phê phìa sau đã bị bà hất đổ,
cà phê chảy ròng ròng xuống tấm thảm” [22,31].
Đây quả là một người mẹ phi truyền thống so với văn học trước kia,
một người mẹ ìt tính cảm, ìt sức mạnh để thương hại và cứu vớt con mính.
Tính mẫu tử của người mẹ này ìt ỏi đến mức đáng thương hại, đáng lên án.
Vậy tính cảm mẹ con không đủ để bà ta dang cánh tay mà bảo vệ con mính.
Một người mẹ đã từ chối thẳng thừng khi con mính gặp bất hạnh. Vậy thí
chúng ta không hy vọng gí tới tính cảm của những thành viên tiếp theo.
Cha Gregor Samsa khi thấy anh đột ngột biến thành bọ, ông ta thể
51
hiện một chuỗi các hành động: “tay trái vớ một tờ báo khổ lớn trên bàn ăn
và vừa dậm chân vừa khua cả gậy lẫn tờ báo xua Gregor Samsa về lại
phòng mính” [22,31]; “không chút thương tính, bố Gregor vừa xua anh về
phòng, vừa kêu rìt lên “xéo đi, xéo đi” như một kẻ man rợ khiến bố anh
càng nổi điên và bất cứ lúc nào cây gậy trong tay ông cũng có thể giáng
cho anh một đòn chì mạng vào lưng hay vào đầu” [22,32] “những cẳng
chân ở phìa sườn kia bị đè cứng xuống sàn đau điếng – trong khi bố anh từ
đằng sau thúc mạnh vào lưng anh, đó đúng là cú đẩy giải thoát! Và anh bay
vọt vào trong phòng, tuôn máu đầm đía, cây gậy của bố anh đóng sầm cửa
phòng lại” [22,33]. Người cha của Gregor Samsa trở thành một kẻ độc tài
hữu hính trong tác phẩm.
Cha của Kafka trong đời thường cũng có những biểu hiện rất giống
với người cha trong tác phẩm này. Người cha đó là hiện thân của thói
trưởng giả, của một lớp người thủ cựu sống theo nếp gia trưởng nặng nề.
Họ luôn ám ảnh đè nặng lên tâm trì những đứa con khiến họ không thật sự
được sống. Người cha trong tác phẩm trước việc con mính biến thành côn
trùng, ông nhanh chóng lấy lại được bính tĩnh – bản lĩnh của một gia
trưởng lạnh lùng. Trước một đứa con đã hy sinh suốt một quãng đời tuổi
trẻ, phục vụ ông, trả nợ cho ông, khi biến thành côn trùng thí sự biết ơn đó
đã không còn nữa. Trong ông chỉ còn mối bận tâm lớn nhất là việc bị sỉ
nhục tày trời ví con trai đã biến dạng một cách ghê gớm. Cha của Samsa từ
một người hàm ơn sự hy sinh đã trở thành sự căm ghét bởi đứa con đang
dần bôi nhọ gia đính. Thông qua đó hính tượng người cha không còn như
trước, chúng ta đã mất hẳn một lão Goriot dốc hết trì lực vào tính cảm, một
người cha tha thiết giữ kỷ niệm với người vợ đã mất, một người cha thương
con với tính cảm gần như mê muội. Tuổi thơ của Kafka không mấy êm
đẹp, bố mẹ của Kafka sinh được ba người con trai nhưng hai người em kế
của Kafka đã không may qua đời sớm nên cả gia đính đặt hết mọi niềm hi
52
vọng vào cậu bé nhạy cảm này. Ở gia đính này quyền lực cùng sức mạnh
của người cha bao phủ lên tất cả các thành viên. Chình ví thế bản thân
Kafka không được theo đuổi niềm say mê của mính mà phải gồng mính
tuân theo định hướng của người cha, cũng là xu hướng của xã hội tư sản
lúc bấy giờ. Ví thế trong Kafka luôn nảy sinh tâm lì chán chường, muốn
nổi loạn nhưng thực tế cho biết Kafka không bao giờ thoát khỏi ảnh hưởng
đó. Tâm lì chán chường đó được thể hiện rất rõ ràng trong Nhật kí của ông
“Liệu có gí trong quá khứ hoặc tương lai là chỗ dựa cho tôi? Hiện tại là
một tính thái ảo tưởng, tôi không ngồi trên bàn mà cứ lượn quanh nó. Hư
vô, hư vô. Trống rỗng, nhàm chán. Không, không phải nhàm chán, chỉ
trống rỗng thôi, vô nghĩa, nhạt phèo” [22,619]. Sự chán nản, bế tắc trong
cuộc sống của Kafka có thể nói đều bắt nguồn từ sự giáo dục của người cha
Hermann. Sự giáo dục quá nghiêm khắc của người cha đã gây nên một nỗi
ám ảnh, khiếp sợ sự thống trị của người cha lên tinh thần của người con tạo
nên một ấn tượng về một người chủ hiệu hống hách, một người khổng lồ,
một bạo chúa. Đồng thời Kafka giữ lại ấn tượng sâu sắc về sự đánh giá
khắc nghiệt của người cha đối với mính và về quyền lực của người cha. Bởi
thế sau này những nhà phê bính phân tâm học thường giải thìch nhiều mô
tìp quan trọng trong tác phẩm của ông như đứa trẻ bị kết tội, hính ảnh kẻ ăn
bám, lời phán quyết
Cô em gái Grete là chỗ dựa tinh thần duy nhất của Gregor Samsa bởi
anh tin t
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- luan_van_dac_diem_nhan_vat_chinh_trong_ba_tac_pham_cua_franz.pdf